Thi thiên
(Bài ca đi lên từ bực)
132 Đức Giê-hô-va ôi! xin nhớ lại Đa-vít,
Và các sự khổ-nạn của người;
2 Thể nào người thề cùng Đức Giê-hô-va,
Và hứa-nguyện với Đấng Toàn-năng của Gia-cốp:
3 Tôi hẳn không vào trại mình ở,
Chẳng lên giường tôi nghỉ,
4 Không cho mắt tôi ngủ,
Cũng không cho mí-mắt tôi nghỉ nhọc,
5 Cho đến chừng tôi tìm được một chỗ cho Đức Giê-hô-va,
Một nơi-ở cho Đấng Toàn-năng của Gia-cốp!
6 Kìa, chúng tôi có nghe nói về hòm giao-ước tại Ê-phơ-rát,
Có tìm đặng hòm ấy trong đồng bằng Gia-a.
7 Chúng tôi sẽ vào nơi-ở Ngài,
Thờ-lạy trước bệ chân Ngài.
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy chỗi-dậy đặng vào nơi an-nghỉ Ngài,
Với hòm về sự năng-lực Ngài!
9 Nguyện thầy tế-lễ Chúa được mặc sự công-bình,
Kẻ thánh của Chúa reo-mừng.
10 Vì cớ Đa-vít, là kẻ tôi-tớ Chúa,
Xin chớ xô-đẩy mặt đấng chịu xức dầu của Chúa.
11 Đức Giê-hô-va đã thề quyết với Đa-vít,
Ngài cũng chẳng hề bội, mà rằng:
Ta sẽ đặt trên ngôi ngươi một con ngươi sanh ra.
12 Nếu con-cái ngươi giữ giao-ước ta,
Và những chứng-cớ mà ta sẽ dạy cho chúng nó,
Thì con-cái chúng nó cũng sẽ
Ngồi trên ngôi ngươi đến đời đời.
13 Vì Đức Giê-hô-va đã chọn Si-ôn;
Ngài ước Si-ôn làm nơi-ở của Ngài;
14 Đây là nơi an-nghỉ ta đời đời;
Ta sẽ ngụ ở đây, vì ta có ước-ao như thế.
15 Ta sẽ ban phước cho lương-thực Si-ôn được dư-dật,
Cho những kẻ nghèo của thành ấy được ăn bánh no-nê.
16 Ta cũng sẽ mặc sự cứu-rỗi cho thầy tế-lễ thành ấy,
Và các thánh nó sẽ reo-mừng.
17 Tại đó ta sẽ khiến sừng Đa-vít đâm chồi;
Ta đã sắm-sửa ngọn đèn cho đấng chịu xức dầu của ta.
18 Ta sẽ lấy sự hổ-thẹn mặc cho kẻ thù-nghịch người;
Còn mão triều người sẽ rực-rỡ trên đầu người.