Thi thiên
(Thơ con-cháu Cô-rê làm, để dạy-dỗ. Cho thầy nhạc-chánh)
44 Hỡi Đức Chúa Trời, lỗ tai chúng tôi có nghe,
Tổ-phụ chúng tôi đã thuật lại
Công-việc Chúa đã làm trong đời họ,
Buổi ngày xưa.
2 Chúa dùng tay mình đuổi các dân-tộc ra, song lại tài-bồi tổ-phụ chúng tôi;
Chúa làm khổ cho các dân:
nhưng lại làm cho tổ-phụ chúng tôi lan ra.
3 Vì họ chẳng nhờ thanh gươm mình mà được xứ,
Cũng chẳng nhờ cánh tay mình mà được cứu;
Bèn nhờ tay hữu Chúa, cánh tay Chúa, và sự sáng mặt Chúa,
Vì Chúa làm ơn cho họ.
4 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là vua tôi;
Cầu Chúa ban lịnh giải-cứu Gia-cốp.
5 Nhờ Chúa, chúng tôi sẽ xô đổ cừu-địch chúng tôi;
Nhân danh Chúa, chúng tôi giày-đạp những kẻ dấy nghịch cùng chúng tôi.
6 Vì tôi chẳng nhờ-cậy cung tôi,
Thanh gươm tôi cũng sẽ chẳng cứu tôi đâu;
7 Nhưng Chúa đã cứu chúng tôi khỏi cừu-địch chúng tôi,
Làm bỉ mặt những kẻ ghen-ghét chúng tôi.
8 Hằng ngày chúng tôi đã khoe mình về Đức Chúa Trời,
Lại sẽ cảm-tạ danh Chúa đến đời đời.
9 Song nay Chúa đã từ-bỏ chúng tôi, làm cho chúng tôi bị nhuốc-nhơ,
Chúa chẳng còn đi ra cùng đạo binh chúng tôi nữa.
10 Chúa khiến chúng tôi lui lại trước mặt cừu-địch,
Và kẻ ghét chúng tôi cướp lấy của cho mình.
11 Chúa đã phó chúng tôi khác nào chiên bị định làm đồ-ăn,
Và đã làm tản-lạc chúng tôi trong các nước.
12 Chúa đã bán dân-sự Chúa không giá chi,
Và đánh giá chúng nó chẳng cao.
13 Chúa làm chúng tôi thành vật ô-nhục cho kẻ lân-cận chúng tôi,
Làm đồ nhạo-báng và một sự chê-cười cho những kẻ ở xung-quanh.
14 Chúa làm chúng tôi nên tục-ngữ giữa các nước,
Trong các dân, ai thấy chúng tôi bèn lắc đầu.
15 Cả ngày sự sỉ-nhục ở trước mặt tôi,
Sự hổ-ngươi bao-phủ mặt tôi,
16 Tại vì tiếng kẻ sỉ-nhục mắng-chưởi,
Và vì cớ kẻ thù-nghịch và kẻ báo-thù.
17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi; song chúng tôi nào quên Chúa,
Cũng không bội-nghịch giao-ước của Chúa.
18 Lòng chúng tôi không thối lại,
Bước chúng tôi cũng không trớ khỏi lối Chúa.
19 Dầu vậy, Chúa đã bẻ nát chúng tôi trong chỗ chó rừng,
Bao-phủ chúng tôi bằng bóng sự chết.
20 Nếu chúng tôi có quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,
Hoặc giơ tay mình hướng về một thần lạ,
21 Đức Chúa Trời há sẽ chẳng hỏi-tra sao?
Vì Ngài biết thấu sự bí-mật của lòng.
22 Thật vì Chúa mà hằng ngày chúng tôi bị giết,
Chúng tôi bị kể như con chiên dành cho lò-cạo.
23 Hỡi Chúa, hãy tỉnh-thức! Nhân sao Chúa ngủ?
Hãy chỗi-dậy, chớ từ-bỏ chúng tôi luôn luôn.
24 Cớ sao Chúa giấu mặt đi,
Quên nỗi hoạn-nạn và sự hà-hiếp chúng tôi?
25 Vì linh-hồn chúng tôi bị phục dưới bụi-tro;
Thân-thể chúng tôi dính vào đất.
26 Xin Chúa hãy chỗi-dậy mà giúp-đỡ chúng tôi,
Hãy vì sự nhân-từ Chúa mà chuộc chúng tôi.