Dân số
22 Sau đó, dân Y-sơ-ra-ên rời đi và đóng trại trong hoang mạc Mô-áp, về phía bên kia sông Giô-đanh, đối diện thành Giê-ri-cô.+ 2 Bấy giờ, Ba-lác+ con trai Xíp-bô biết được mọi điều dân Y-sơ-ra-ên đã làm với dân A-mô-rít. 3 Dân Mô-áp rất sợ dân Y-sơ-ra-ên vì họ quá đông; thật thế, dân Mô-áp khiếp sợ dân Y-sơ-ra-ên.+ 4 Vậy, dân Mô-áp nói với các trưởng lão của dân Ma-đi-an:+ “Dân ấy sẽ ăn nuốt mọi vật xung quanh chúng ta như bò đực ăn nuốt cỏ trên đồng”.
Vào thời đó, Ba-lác con trai Xíp-bô làm vua dân Mô-áp. 5 Ông sai sứ giả đến gặp Ba-la-am con trai Bê-ô tại Phê-thô-rơ,+ là nơi gần sông Ơ-phơ-rát ở quê hương Ba-la-am. Ba-lác cho người đến mời Ba-la-am rằng: “Này! Một dân đã ra khỏi Ai Cập. Và kìa! Chúng đã bao phủ khắp đất+ và đang sinh sống ngay trước mắt ta. 6 Xin ông đến nguyền rủa dân ấy cho ta,+ vì chúng mạnh hơn ta. Biết đâu ta có thể đánh bại chúng và đuổi chúng ra khỏi xứ, vì ta biết rằng hễ ai mà ông chúc phước thì sẽ được phước, còn ai mà ông nguyền rủa thì sẽ bị nguyền rủa”.
7 Vậy, các trưởng lão của dân Mô-áp và dân Ma-đi-an lên đường, cầm theo tiền thù lao cho việc xem bói,* rồi họ đi gặp Ba-la-am+ và thuật lại cho ông lời của Ba-lác. 8 Ba-la-am nói với họ: “Hãy nghỉ qua đêm tại đây và tôi sẽ nói lại cho các ông những lời mà Đức Giê-hô-va phán với tôi”. Thế nên, các quan của Mô-áp ở lại với Ba-la-am.
9 Sau đó, Đức Chúa Trời hiện đến với Ba-la-am và nói:+ “Những người đang ở cùng ngươi là ai?”. 10 Ba-la-am thưa với Đức Chúa Trời: “Ba-lác con trai Xíp-bô, vua dân Mô-áp, đã sai người nói với con rằng: 11 ‘Này! Dân ra khỏi xứ Ai Cập đang bao phủ khắp đất. Hãy đến nguyền rủa chúng cho ta,+ biết đâu ta có thể chiến đấu với chúng và đuổi chúng đi’”. 12 Nhưng Đức Chúa Trời phán cùng Ba-la-am: “Ngươi không được đi với chúng. Ngươi không được nguyền rủa dân ấy vì họ là dân được ban phước”.+
13 Sáng hôm sau, Ba-la-am thức dậy và nói với các quan của Ba-lác: “Hãy trở về xứ của các ông, vì Đức Giê-hô-va không cho tôi đi với các ông”. 14 Vậy, các quan của Mô-áp lên đường trở về cùng Ba-lác và nói: “Ba-la-am từ chối đi với chúng tôi”.
15 Tuy nhiên, Ba-lác lại phái các quan đi, nhóm được phái đi lần này đông hơn và cao trọng hơn nhóm trước. 16 Họ đến gặp Ba-la-am và nói: “Ba-lác con trai Xíp-bô đã nói rằng: ‘Xin đừng để bất cứ điều gì ngăn cản ông đến cùng ta, 17 vì ta sẽ tôn ông lên rất cao và làm bất cứ điều gì ông bảo. Vậy, xin ông hãy đến nguyền rủa dân ấy cho ta’”. 18 Nhưng Ba-la-am đáp với tôi tớ của Ba-lác: “Dù vua Ba-lác có cho tôi ngôi nhà đầy bạc và vàng của ông ta, tôi cũng không thể làm bất cứ điều gì trái với mệnh lệnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, cho dù đó là việc nhỏ hay lớn.+ 19 Nhưng xin các ông hãy ở lại đây đêm nay, để tôi xem Đức Giê-hô-va có phán thêm điều gì không”.+
20 Ban đêm, Đức Chúa Trời hiện đến với Ba-la-am và phán: “Nếu những kẻ đó đến để mời ngươi đi thì cứ đi với chúng. Nhưng chỉ được nói những lời ta bảo ngươi phải nói”.+ 21 Vào buổi sáng, Ba-la-am thức dậy, thắng yên lừa và đi với các quan của Mô-áp.+
22 Nhưng Đức Chúa Trời nổi giận phừng phừng vì Ba-la-am đã lên đường, và thiên sứ của Đức Giê-hô-va đứng trên đường để cản ông. Bấy giờ, Ba-la-am đang cưỡi con lừa của mình và có hai người hầu đi cùng. 23 Khi con lừa thấy thiên sứ của Đức Giê-hô-va đứng trên đường với gươm trần trong tay thì cố rẽ khỏi con đường để đi vào cánh đồng. Nhưng Ba-la-am đánh con lừa để bắt nó trở lại đường. 24 Sau đó, thiên sứ của Đức Giê-hô-va đứng trên một con đường hẹp giữa hai vườn nho, với tường đá ở hai bên. 25 Khi con lừa thấy thiên sứ của Đức Giê-hô-va, nó nép mình vào tường khiến chân của Ba-la-am kẹt vào tường, và ông đánh nó lần nữa.
26 Bấy giờ, thiên sứ của Đức Giê-hô-va đi xa hơn và đứng tại một nơi chật hẹp, không thể rẽ phải hay rẽ trái. 27 Khi con lừa thấy thiên sứ của Đức Giê-hô-va, nó nằm xuống trong khi Ba-la-am đang cưỡi trên mình, cho nên ông nổi giận và cứ dùng gậy mà đánh nó. 28 Cuối cùng, Đức Giê-hô-va khiến con lừa nói được,+ và nó nói với Ba-la-am: “Tôi đã làm gì ông mà ông đánh tôi tới ba lần?”.+ 29 Ba-la-am trả lời: “Vì mày làm mất mặt tao. Giá mà có gươm trong tay thì tao sẽ giết mày!”. 30 Con lừa hỏi Ba-la-am: “Chẳng phải tôi là con lừa mà ông đã cưỡi suốt đời mình từ trước đến giờ sao? Tôi đã từng cư xử với ông như thế này chưa?”. Ba-la-am đáp: “Chưa!”. 31 Đức Giê-hô-va mở mắt Ba-la-am+ và ông thấy thiên sứ của Đức Giê-hô-va đang đứng trên đường với gươm trần trong tay. Ông liền quỳ sấp mặt xuống đất.
32 Thiên sứ của Đức Giê-hô-va phán cùng ông: “Sao ngươi lại đánh lừa của mình ba lần? Này! Ta đến để cản ngươi, vì đường lối của ngươi ngược với ý muốn của ta.+ 33 Con lừa đã thấy ta và cố tránh ta ba lần.+ Hãy thử nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra nếu nó không tránh ta? Hẳn ta đã giết ngươi và tha mạng cho nó”. 34 Ba-la-am thưa với thiên sứ của Đức Giê-hô-va: “Con đã phạm tội vì không biết ngài đang đứng trên đường để gặp con. Bây giờ, nếu đó là điều xấu trong mắt ngài thì con sẽ quay về”. 35 Tuy nhiên, thiên sứ của Đức Giê-hô-va đáp: “Hãy đi với những người đó, nhưng chỉ được nói những lời ta bảo ngươi”. Vậy, Ba-la-am tiếp tục lên đường với các quan của Ba-lác.
36 Khi Ba-lác nghe Ba-la-am đã đến thì liền ra đón tại thành Mô-áp, là nơi nằm trên bờ sông Ạt-nôn, ở biên giới lãnh thổ của xứ. 37 Ba-lác nói với Ba-la-am: “Chẳng phải ta đã mời ông đến sao? Sao ông không đến gặp ta? Phải chăng ông nghĩ ta không thể tôn ông lên rất cao?”.+ 38 Ba-la-am đáp rằng: “Dù sao tôi cũng đã đến với vua rồi. Nhưng tôi có được phép nói gì không? Tôi chỉ có thể nói những lời Đức Chúa Trời đặt trong miệng mình mà thôi”.+
39 Ba-la-am đi cùng Ba-lác và họ đến Ki-ri-át-hút-xốt. 40 Ba-lác dâng bò và cừu làm vật tế lễ, rồi ông đưa một ít cho Ba-la-am và các quan đang đi cùng. 41 Sáng hôm sau, Ba-lác dẫn Ba-la-am lên Ba-mốt-ba-anh; Ba-la-am có thể thấy toàn dân Y-sơ-ra-ên từ nơi đó.+