Thư gửi tín đồ ở Rô-ma
4 Thế thì chúng ta sẽ nói Áp-ra-ham, tổ phụ của chúng ta về phần xác thịt, đã được gì? 2 Chẳng hạn, nếu Áp-ra-ham được tuyên bố là công chính nhờ việc làm thì ông có lý do để khoe, nhưng không phải khoe với Đức Chúa Trời. 3 Vì Kinh Thánh nói gì? “Áp-ra-ham đặt đức tin nơi Đức Giê-hô-va,* và việc đó được kể là công chính cho người”.+ 4 Đối với người làm việc, tiền công không được kể là ơn* mà là nợ. 5 Còn đối với người không làm việc nhưng đặt đức tin nơi đấng tuyên bố kẻ có tội là công chính thì đức tin của người ấy được kể là công chính.+ 6 Đa-vít cũng nói như sau về niềm hạnh phúc của người được Đức Chúa Trời kể là công chính mà không dựa vào việc làm: 7 “Hạnh phúc cho người được tha các hành vi phạm pháp và người được tha* tội; 8 hạnh phúc cho người mà Đức Giê-hô-va* không hề ghi nhớ tội lỗi”.+
9 Vậy, niềm hạnh phúc ấy chỉ đến với những người cắt bì, hay cũng đến với người không cắt bì?+ Vì chúng ta nói: “Đức tin của Áp-ra-ham được kể là công chính cho người”.+ 10 Vậy, đức tin ấy được kể là công chính khi ở trong tình trạng nào? Khi ông đã cắt bì hay chưa cắt bì? Không phải lúc ông đã cắt bì mà là lúc chưa cắt bì. 11 Ông đã nhận một dấu hiệu,+ tức là phép cắt bì, làm dấu xác nhận* về sự công chính mà ông có nhờ đức tin trong lúc chưa cắt bì, để ông trở thành cha của tất cả những người có đức tin+ dù họ không cắt bì, hầu cho họ được kể là công chính; 12 và để ông trở thành cha của những người cắt bì, tức những người không chỉ chịu cắt bì mà còn noi theo lối sống thể hiện đức tin mà cha chúng ta là Áp-ra-ham+ đã có trong lúc chưa cắt bì.
13 Không phải nhờ luật pháp mà Áp-ra-ham hay dòng dõi của ông nhận được lời hứa rằng ông sẽ được thừa kế một thế giới,+ nhưng nhờ sự công chính có được bởi đức tin.+ 14 Vì nếu những người thừa kế là người làm theo luật pháp thì đức tin trở nên vô ích và lời hứa đó bị hủy bỏ. 15 Trên thực tế, Luật pháp sinh thịnh nộ,+ nhưng ở đâu không có luật pháp thì ở đó không có sự phạm pháp.+
16 Vì vậy, bởi đức tin mà Áp-ra-ham nhận được lời hứa ấy. Như thế, lời hứa ấy có được là nhờ lòng nhân từ bao la,+ hầu lời hứa ấy được đảm bảo cho cả dòng dõi ông,+ không chỉ cho những người làm theo Luật pháp, mà cho cả những người noi theo đức tin của ông, là cha của tất cả chúng ta.+ 17 (Như có lời viết: “Ta đã lập con làm cha của nhiều dân tộc”).+ Điều đó đã diễn ra trước mắt Đức Chúa Trời, là đấng mà ông đặt đức tin, đấng ban sự sống cho người chết và nói về những điều chưa có như là đã có.* 18 Dù không còn gì để hy vọng, nhưng ông vẫn hy vọng và có đức tin là mình sẽ trở thành cha của nhiều dân tộc như lời đã phán: “Dòng dõi con sẽ nhiều như vậy”.+ 19 Tuy đức tin không suy yếu, ông xem thân thể mình như đã chết (vì ông đã gần 100 tuổi),+ và cũng biết Sa-ra không sinh sản được nữa.*+ 20 Nhưng vì lời hứa của Đức Chúa Trời, ông không nao núng do thiếu đức tin; trái lại, ông trở nên mạnh mẽ bởi đức tin, tôn vinh Đức Chúa Trời 21 và tin chắc rằng ngài có thể thực hiện những điều ngài đã hứa.+ 22 Bởi thế, “việc đó được kể là công chính cho người”.+
23 Tuy nhiên, câu “việc đó được kể là công chính cho người” được ghi lại không chỉ vì Áp-ra-ham+ 24 mà còn vì chúng ta, những người sẽ được kể là công chính, vì chúng ta tin nơi đấng đã làm cho Chúa Giê-su, Chúa chúng ta, sống lại.+ 25 Chúa Giê-su đã bị nộp để chịu chết vì sự phạm pháp của chúng ta,+ ngài được sống lại để chúng ta được tuyên bố là công chính.+