Dân số
15 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se: 2 “Hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Khi các ngươi vào xứ mà ta sẽ ban cho các ngươi làm nơi sinh sống,+ 3 và các ngươi dâng một lễ vật hỏa tế từ bầy đàn cho Đức Giê-hô-va—dù đó là lễ vật thiêu,+ vật tế lễ để thực hiện một lời hứa nguyện đặc biệt, lễ vật tự nguyện+ hay lễ vật cho các kỳ lễ được ấn định,+ để làm một hương thơm dễ chịu dâng cho Đức Giê-hô-va+— 4 thì người dâng lễ vật cũng phải dâng cho Đức Giê-hô-va một lễ vật ngũ cốc làm từ một phần mười ê-pha* bột mịn+ trộn với một phần tư hin* dầu. 5 Ngươi cũng phải dâng một phần tư hin rượu nho làm rượu tế lễ khi dâng lễ vật thiêu+ hoặc dâng vật tế lễ là một con cừu đực con. 6 Hoặc nếu dâng một con cừu đực thì phải dâng nó chung với lễ vật ngũ cốc làm từ hai phần mười ê-pha bột mịn trộn với một phần ba hin dầu. 7 Ngươi cũng phải dâng một phần ba hin rượu nho làm rượu tế lễ, như một hương thơm dễ chịu dâng cho Đức Giê-hô-va.
8 Nhưng nếu ngươi dâng một con bò đực làm lễ vật thiêu+ hoặc làm vật tế lễ để thực hiện một lời hứa nguyện đặc biệt+ hoặc làm vật tế lễ hòa thuận cho Đức Giê-hô-va+ 9 thì phải dâng nó chung với lễ vật ngũ cốc+ làm từ ba phần mười ê-pha bột mịn trộn với nửa hin dầu. 10 Cũng phải dâng nửa hin rượu nho làm rượu tế lễ,+ như một lễ vật hỏa tế có hương thơm dễ chịu dâng cho Đức Giê-hô-va. 11 Đó là điều phải làm đối với mỗi con bò đực, cừu đực, cừu đực con hoặc dê. 12 Dù dâng bao nhiêu con đi nữa, đó là điều các ngươi phải làm cho mỗi con, tùy theo số lượng. 13 Ấy là cách mà mỗi người Y-sơ-ra-ên bản xứ phải dâng lễ vật hỏa tế có hương thơm dễ chịu cho Đức Giê-hô-va.
14 Nếu một ngoại kiều sống với các ngươi hoặc đã sống giữa các ngươi qua nhiều thế hệ cũng dâng một lễ vật hỏa tế có hương thơm dễ chịu cho Đức Giê-hô-va thì người đó phải làm giống như các ngươi.+ 15 Những người thuộc hội chúng cũng như ngoại kiều sống giữa các ngươi sẽ có cùng một luật lệ. Đó là một luật lệ vững bền cho mọi thế hệ của các ngươi. Trước mặt Đức Giê-hô-va, ngoại kiều và các ngươi đều giống như nhau.+ 16 Chỉ có một luật và một phán quyết dành cho các ngươi và ngoại kiều sống giữa các ngươi’”.
17 Đức Giê-hô-va tiếp tục phán cùng Môi-se rằng: 18 “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên: ‘Khi các ngươi vào xứ mà ta đang đưa các ngươi đến 19 và ăn bánh của xứ+ thì phải dâng một phần đóng góp cho Đức Giê-hô-va. 20 Các ngươi phải dâng phần đóng góp là những cái bánh vòng làm từ mẻ bột thô đầu tiên của mình.+ Các ngươi phải dâng phần đóng góp đó giống như cách dâng phần đóng góp của sân đạp lúa. 21 Trải qua các thế hệ, các ngươi phải dâng cho Đức Giê-hô-va phần đóng góp làm từ mẻ bột thô đầu tiên của mình.
22 Nếu các ngươi phạm lỗi và không vâng theo mọi điều răn mà Đức Giê-hô-va đã phán qua Môi-se, 23 tức là mọi điều mà Đức Giê-hô-va đã truyền dặn các ngươi thông qua Môi-se, kể từ ngày Đức Giê-hô-va truyền dặn cho đến các thế hệ sau này của các ngươi, 24 và nếu dân chúng vô tình phạm lỗi mà không biết thì hết thảy dân chúng phải dâng một con bò đực tơ để làm lễ vật thiêu có hương thơm dễ chịu cho Đức Giê-hô-va, cùng với lễ vật ngũ cốc và rượu tế lễ của nó theo thông lệ,+ và một con dê con làm lễ vật chuộc tội.+ 25 Thầy tế lễ sẽ chuộc tội cho toàn thể dân Y-sơ-ra-ên và họ sẽ được tha,+ bởi đó là một lỗi lầm và họ đã mang đến lễ vật hỏa tế dâng cho Đức Giê-hô-va và lễ vật chuộc tội trước mặt Đức Giê-hô-va, vì lỗi lầm mình đã phạm. 26 Toàn thể dân Y-sơ-ra-ên lẫn ngoại kiều sống giữa họ đều sẽ được tha tội, vì hết thảy dân chúng đã vô tình phạm lỗi.
27 Nếu bất cứ người nào vô tình phạm tội thì phải dâng một con dê cái dưới một năm tuổi làm lễ vật chuộc tội.+ 28 Thầy tế lễ sẽ chuộc tội cho người đã vô tình phạm tội trước mặt Đức Giê-hô-va, như thế tội sẽ được chuộc và người sẽ được tha.+ 29 Đối với người Y-sơ-ra-ên bản xứ và ngoại kiều sống giữa họ thì chỉ có một luật cho các ngươi liên quan đến những tội vô tình phạm.+
30 Nhưng nếu một người, dù là bản xứ hay ngoại kiều, cố ý phạm tội+ thì hắn đang xúc phạm Đức Giê-hô-va và phải bị diệt trừ khỏi dân chúng. 31 Vì đã khinh thường lời Đức Giê-hô-va và vi phạm điều răn của ngài, hắn chắc chắn phải bị diệt trừ.+ Lỗi lầm hắn sẽ đổ trên hắn’”.+
32 Khi dân Y-sơ-ra-ên ở hoang mạc thì phát hiện một người đàn ông đang nhặt củi vào ngày Sa-bát.+ 33 Những người phát hiện đưa ông ta đến trước mặt Môi-se, A-rôn và hết thảy dân chúng. 34 Họ giam ông ta lại+ vì không biết phải làm gì trong trường hợp này.
35 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se: “Hắn phải bị xử tử+ và hết thảy dân chúng phải ném đá hắn bên ngoài trại”.+ 36 Vậy, hết thảy dân chúng đem ông ta ra ngoài trại và ném đá, rồi ông ta chết, đúng như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
37 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se như vầy: 38 “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên rằng trải qua các thế hệ, họ phải làm một đường viền có tua trên mép dưới của áo, và phải đặt trên đường viền đó một sợi dây màu xanh dương.+ 39 ‘Các ngươi phải làm đường viền có tua để khi thấy nó, các ngươi sẽ nhớ lại mọi điều răn của Đức Giê-hô-va và làm theo.+ Đừng theo lòng và mắt của mình, vì chúng sẽ khiến các ngươi bất trung với ta.*+ 40 Mệnh lệnh này sẽ giúp các ngươi ghi nhớ, các ngươi sẽ làm theo mọi điều răn của ta và được nên thánh trước mặt Đức Chúa Trời.+ 41 Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, là đấng đã đưa các ngươi ra khỏi xứ Ai Cập để chứng tỏ ta là Đức Chúa Trời của các ngươi.+ Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi’”.+