Sáng thế
28 Vậy, Y-sác gọi Gia-cốp đến, chúc phước và căn dặn: “Con không được cưới vợ trong vòng con gái xứ Ca-na-an.+ 2 Hãy lên đường đi Pha-đan-a-ram, đến nhà ông ngoại Bê-tu-ên và cưới một trong những con gái của cậu La-ban.+ 3 Đức Chúa Trời Toàn Năng sẽ ban phước cho con, làm cho con có đông con cháu và khiến dòng dõi con tăng thêm gấp bội; từ con sẽ ra một cộng đồng các dân.+ 4 Ngài sẽ ban ân phước của ông Áp-ra-ham+ cho con, cả con lẫn dòng dõi con sau này, hầu con lấy được vùng đất mình đang sống như một ngoại kiều, là đất mà Đức Chúa Trời đã ban cho ông Áp-ra-ham”.+
5 Y-sác bèn cho Gia-cốp đi. Gia-cốp lên đường đi Pha-đan-a-ram, đến nhà La-ban, con trai Bê-tu-ên người A-ram,+ và là anh của Rê-bê-ca,+ mẹ của Gia-cốp và Ê-sau.
6 Ê-sau thấy Y-sác chúc phước cho Gia-cốp và bảo đến Pha-đan-a-ram cưới vợ, thấy Y-sác căn dặn khi chúc phước rằng: “Đừng cưới vợ trong vòng con gái xứ Ca-na-an”,+ 7 cũng thấy Gia-cốp vâng lời cha mẹ lên đường đi Pha-đan-a-ram,+ 8 thì Ê-sau nhận ra là con gái xứ Ca-na-an không vừa ý Y-sác cha mình.+ 9 Thế nên ngoài những người vợ đã có, Ê-sau đi đến chỗ Ích-ma-ên cưới thêm Ma-ha-lát là con của Ích-ma-ên, con trai Áp-ra-ham, và là em gái của Nê-ba-giốt.+
10 Gia-cốp rời khỏi Bê-e-sê-ba, đi về hướng Cha-ran.+ 11 Sau đó, ông dừng chân ở một chỗ để nghỉ qua đêm vì mặt trời đã lặn. Ông lấy một hòn đá để kê đầu và nằm xuống ngủ.+ 12 Ông thấy chiêm bao, kìa, có một cầu thang bắc từ đất và đỉnh chạm đến trời, các thiên sứ của Đức Chúa Trời đi lên đi xuống trên đó.+ 13 Kìa, Đức Giê-hô-va ngự bên trên cầu thang, ngài phán:
“Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, tổ phụ con, và Đức Chúa Trời của Y-sác.+ Ta sẽ ban cho con và dòng dõi con vùng đất mà con đang nằm.+ 14 Dòng dõi con sẽ nhiều như bụi trên đất,+ tràn ra khắp đông, tây, nam, bắc; nhờ con và dòng dõi con mà mọi dân tộc trên đất sẽ được phước.*+ 15 Ta ở với con, ta sẽ che chở con ở bất cứ nơi nào con đi và dẫn con về vùng đất này.+ Ta sẽ không lìa con cho đến khi làm trọn lời ta hứa với con”.+
16 Lúc ấy Gia-cốp tỉnh giấc và nói: “Quả là Đức Giê-hô-va ngự ở nơi này mà mình không biết”. 17 Ông thấy sợ và nói tiếp: “Nơi này đáng sợ thay! Đây chỉ có thể là nhà của Đức Chúa Trời+ và là cổng trời”.+ 18 Sáng sớm Gia-cốp thức dậy, dựng hòn đá mình đã kê đầu lên làm cột, rồi đổ dầu trên đỉnh nó.+ 19 Ông đặt tên nơi ấy là Bê-tên,* nhưng tên trước kia của thành là Lu-xơ.+
20 Gia-cốp hứa nguyện: “Nếu Đức Chúa Trời luôn ở với con, che chở con trong chuyến đi này, ban cái ăn cái mặc 21 và cho con được trở về nhà cha mình bình yên thì Đức Giê-hô-va chứng tỏ là Đức Chúa Trời của con. 22 Hòn đá con đã dựng lên làm cột sẽ trở thành nhà của Đức Chúa Trời,+ con chắc chắn sẽ dâng cho ngài một phần mười mọi thứ mà ngài ban cho”.