Giê-rê-mi
49 Về dân Am-môn,+ Đức Giê-hô-va phán thế này:
“Y-sơ-ra-ên không có con cháu ư?
Chẳng có ai thừa kế ư?
Thế sao Manh-cam+ lại chiếm lấy Gát?+
Thế sao dân nó lại ở các thành của Y-sơ-ra-ên?”.
2 “‘Thế nên, kìa, sắp đến những ngày
Ta sẽ cho vang lên tiếng báo hiệu xung trận đánh Ráp-ba+ thuộc dân Am-môn.+
Nó sẽ trở thành gò hoang vu,
Các thành phụ cận* bị phóng hỏa’. Đức Giê-hô-va phán vậy.
‘Những kẻ từng chiếm của Y-sơ-ra-ên sẽ bị nó chiếm lại’.+ Đức Giê-hô-va phán vậy.
3 ‘Hỡi Hết-bôn, hãy thét gào vì A-i bị hủy phá!
Hỡi các thành phụ cận của Ráp-ba, hãy kêu la!
Hãy quấn vải thô vào.
Hãy than khóc và đi qua đi lại giữa những chuồng đá*
Vì Manh-cam sẽ đi lưu đày
Cùng với hàng tế lễ và quan lại nó.+
4 Khoe làm chi về thung lũng
Và đồng bằng được tưới đẫm, hỡi con gái bất trung,
Vốn tin cậy kho báu mình
Mà nói: “Nào ai dám đến đánh ta”?’”
5 “Chúa Tối Thượng, Đức Giê-hô-va vạn quân, phán: ‘Này, ta sắp giáng trên ngươi điều kinh khiếp
Đến từ mọi kẻ xung quanh ngươi.
Các ngươi sẽ tản mác, mỗi người một hướng;
Không ai nhóm lại kẻ chạy trốn’”.
6 “‘Nhưng về sau, ta sẽ nhóm lại những kẻ bị lưu đày của dân Am-môn’. Đức Giê-hô-va phán vậy”.
7 Về Ê-đôm, Đức Giê-hô-va vạn quân phán thế này:
“Tại Thê-man, không còn sự khôn ngoan nào sao?+
Người hiểu biết không còn lời khuyên bổ ích chăng?
Sự khôn ngoan chúng thối nát rồi ư?
8 Hãy chạy trốn, tháo lui!
Hãy đến ở nơi thấp, hỡi cư dân Đê-đan!+
Vì ta sẽ giáng họa trên Ê-sau
Khi tới lúc ta để mắt đến nó.
9 Nếu thợ hái nho đến chỗ ngươi,
Há không chừa gì để mót sao?
Còn nếu kẻ trộm đến vào ban đêm,
Cũng chỉ cướp phá tới mức mình muốn.+
12 Đức Giê-hô-va phán thế này: “Kìa! Những kẻ không lãnh án mà còn phải uống chén này, lẽ nào ngươi không bị trừng phạt gì cả? Ngươi không tránh khỏi sự trừng phạt đâu, ngươi phải uống”.+
13 Đức Giê-hô-va phán: “Ta lấy chính mình ta mà thề rằng Bốt-ra sẽ thành nỗi kinh hoàng,+ sự sỉ nhục, chốn hoang tàn và lời rủa sả; mọi thành nó sẽ là chốn mãi hoang tàn”.+
14 Tôi đã nghe tin từ Đức Giê-hô-va,
Một sứ thần được phái đến các nước, truyền rằng:
“Hãy tập hợp lại, kéo đến đánh nó;
Hãy chuẩn bị cho trận chiến”.+
15 “Này! Ta đã khiến ngươi trở nên hèn mọn giữa các nước,
Trở nên đáng khinh thường giữa loài người.+
16 Ngươi tự dối mình bởi nỗi run sợ ngươi gây ra
Và lòng tự phụ* của ngươi,
Hỡi kẻ ở nơi ẩn náu trong vách đá
Và sống trên đồi cao nhất!
Dù cho ngươi làm tổ cao như đại bàng,
Ta cũng sẽ hạ ngươi xuống từ nơi đó”. Đức Giê-hô-va phán vậy.
17 “Ê-đôm sẽ thành nỗi kinh hoàng.+ Ai ai đi qua đều kinh hoàng nhìn và huýt sáo* vì mọi tai vạ nó. 18 Như Sô-đôm và Gô-mô-rơ cùng các thành lân cận khi đã sụp đổ,+ nó sẽ không có người cư ngụ, cũng chẳng hề có người đến ở”.+ Đức Giê-hô-va phán vậy.
19 “Kìa! Như sư tử phóng tới từ các bụi rậm+ dọc sông Giô-đanh, một người sẽ phóng tới đồng cỏ quanh năm tươi tốt. Nhưng bỗng chốc, ta sẽ khiến nó* bỏ xứ ra đi, rồi lập trên xứ người mà ta chọn. Ai giống như ta, ai dám thách thức ta? Kẻ chăn nào đứng nổi trước mặt ta?+ 20 Vậy, các ngươi hãy nghe quyết định* của Đức Giê-hô-va về Ê-đôm và ý tưởng của ngài về cư dân Thê-man:+
Chắc chắn con nhỏ trong bầy sẽ bị tha đi.
Tại vì chúng mà ngài khiến đồng cỏ hoang vu.+
21 Nghe tiếng chúng ngã, trái đất rúng động.
Có tiếng kêu la!
Tiếng ấy vang xa đến tận Biển Đỏ.+
Ngày ấy, lòng chiến binh Ê-đôm
Sẽ như lòng đàn bà chuyển dạ”.
“Ha-mát+ và Ạt-bát xấu hổ
Bởi vì chúng đã nghe tin xấu.
Chúng tan chảy vì nỗi sợ hãi.
Biển náo động, không sao yên lặng.
24 Đa-mách mất hết dũng khí.
Nó quay đi định bỏ chạy nhưng nỗi kinh hoàng ập xuống.
Nó bị cơn khốn khổ và đau đớn bắt lấy như đàn bà sinh nở.
25 Sao thành đáng ngợi khen chưa bị bỏ hoang,
Thành của sự hoan hỉ đó?
26 Vậy thì trai tráng nó sẽ ngã xuống ngoài quảng trường,
Mọi lính chiến sẽ bỏ mạng trong ngày đó”. Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
28 Về Kê-đa+ và các vương quốc của Hát-xo mà vua Nê-bu-cát-nết-xa* của Ba-by-lôn đã chinh phục, Đức Giê-hô-va phán thế này:
“Hãy trỗi dậy, tiến lên Kê-đa
Và hủy diệt con cái Đông Phương.
29 Lều trại bầy đàn sẽ bị lấy mất,
Kể cả vải lều cùng mọi đồ vật.
Đàn lạc đà chúng cũng bị mang đi,
Người ta la lớn: ‘Tứ bề kinh khiếp!’”.
30 “Hãy chạy trốn, lánh đi thật xa!
Hãy đến ở nơi thấp, hỡi cư dân Hát-xo!
Vì vua Nê-bu-cát-nết-xa* của Ba-by-lôn đã vạch chiến lược đánh các ngươi
Và nghĩ ra kế hoạch hại các ngươi”. Đức Giê-hô-va phán vậy.
31 “Hãy trỗi dậy, đến đánh nước đang hòa bình, ở an ổn!
Nó không cửa không thanh cài, sống tách biệt”. Đức Giê-hô-va phán vậy.
32 “Đàn lạc đà chúng sẽ thành của cướp,
Còn bầy đông đúc thành chiến lợi phẩm.
Ta phân tán chúng theo mọi ngọn gió,*
Tức là những kẻ đã cạo tóc mai,+
Và ta giáng họa từ khắp mọi hướng”. Đức Giê-hô-va phán vậy.
33 “Hát-xo sẽ thành hang chó rừng,
Một chốn muôn đời bị hoang vu.
Nó sẽ không có người cư ngụ,
Cũng chẳng hề có người đến ở”.
34 Đây là lời Đức Giê-hô-va phán với nhà tiên tri Giê-rê-mi về Ê-lam+ vào đầu triều đại vua Xê-đê-kia+ của Giu-đa: 35 “Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: ‘Này, ta sắp bẻ cung của Ê-lam,+ nguồn* sức mạnh chúng. 36 Ta sẽ kéo bốn ngọn gió từ bốn chân trời đến Ê-lam và phân tán chúng theo mọi ngọn gió ấy. Không có nước nào mà những kẻ tản mác của Ê-lam không đến’”.
37 Đức Giê-hô-va phán: “Ta sẽ đánh tan dân Ê-lam trước mặt các kẻ thù và trước mặt những kẻ săn tìm mạng chúng; ta sẽ giáng thảm họa, cơn giận phừng phừng của ta. Ta sẽ sai gươm đuổi theo đến khi tận diệt chúng”.
38 Đức Giê-hô-va phán: “Ta sẽ đặt ngôi ta tại Ê-lam+ và hủy diệt vua quan ở đó”.
39 “Nhưng trong những ngày sau cùng, ta sẽ nhóm lại những kẻ lưu đày của Ê-lam”. Đức Giê-hô-va phán vậy.