-
Dâng tế lễ làm hài lòng Đức Giê-hô-vaTháp Canh—1999 | 1 tháng 2
-
-
Thời gian trôi qua, rất có thể khi Ca-in và A-bên đã trưởng thành, mỗi người đem dâng lễ vật cho Đức Giê-hô-va. Vì A-bên là người chăn chiên, cho nên ông dâng “chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó”. Mặt khác, Ca-in dâng “thổ-sản”. Đức Giê-hô-va chấp nhận lễ vật của A-bên, nhưng “chẳng đoái đến Ca-in và cũng chẳng nhận lễ-vật của người”. (Sáng-thế Ký 4:3-5) Tại sao vậy?
Một số người nói rằng vì lễ vật của A-bên là “chiên đầu lòng trong bầy mình”, trong khi lễ vật của Ca-in chỉ là “thổ-sản”. Nhưng vấn đề không phải là phẩm chất của thổ sản mà Ca-in đã dâng, vì lời tường thuật nói rằng Đức Giê-hô-va hài lòng về “A-bên và... lễ-vật của người”, và không hài lòng về “Ca-in và... lễ-vật của người”. Vậy Đức Giê-hô-va chủ yếu xét lòng của người thờ phượng Ngài. Khi làm thế, Ngài đã nhận thấy gì? Hê-bơ-rơ 11:4 nói rằng “bởi đức-tin” A-bên đã dâng lễ vật cho Đức Chúa Trời. Vì thế Ca-in hiển nhiên thiếu đức tin mà A-bên có và nhờ đó lễ vật của A-bên được Đức Chúa Trời nhận.
-
-
Dâng tế lễ làm hài lòng Đức Giê-hô-vaTháp Canh—1999 | 1 tháng 2
-
-
Ngược lại, Ca-in rất có thể chỉ nghĩ hời hợt về lễ vật của mình. Một nhà bình luận Kinh Thánh vào thế kỷ 19 đưa ra giả thuyết: “Lễ vật của ông chỉ là sự nhận thức Đức Chúa Trời là Đấng ban ân phước. Nó cho thấy rõ ông không nhận thức sự rạn nứt giữa ông và Đấng Tạo Hóa; ông cũng không nhận thức việc cần thú tội hoặc cần có sự chuộc tội”.
Hơn nữa, là con trưởng, Ca-in có thể còn tự phụ cho rằng ông là dòng dõi sẽ hủy diệt Con Rắn, tức Sa-tan. Ê-va có thể cũng nuôi cao vọng đó về con đầu lòng của bà. (Sáng-thế Ký 4:1) Tất nhiên, nếu đó là điều Ca-in và Ê-va mong chờ thì họ đã lầm to.
Kinh Thánh không nói Đức Giê-hô-va đã cho thấy Ngài chấp nhận lễ vật của A-bên như thế nào. Một số người gợi ý là lửa từ trời đã thiêu đốt lễ vật đó. Dù sao đi nữa, khi thấy lễ vật của mình bị khước từ, “Ca-in giận lắm mà gằm nét mặt”. (Sáng-thế Ký 4:5) Ca-in tiến đến tai họa.
-