-
Trông vào sự an ủi của Đức Giê-hô-vaTháp Canh—1996 | 1 tháng 11
-
-
5 Bởi vậy, cặp vợ chồng phạm tội bắt đầu chết. Khi kết án tử hình, Đức Chúa Trời cũng nói với A-đam: “Đất sẽ bị rủa-sả vì ngươi; trọn đời ngươi phải chịu khó-nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. Đất sẽ sanh chông-gai và cây tật-lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng” (Sáng-thế Ký 3:17, 18). Vì vậy, A-đam và Ê-va đã mất đi triển vọng biến đất hoang thành một địa đàng. Bị đuổi ra khỏi vườn Ê-đen, họ phải dồn sức lực vào việc làm khó nhọc để canh tác đất đai bị rủa sả. Vì gánh chịu tình trạng tội lỗi và sự chết ấy, cho nên con cháu của họ rất cần sự an ủi (Rô-ma 5:12).
-
-
Trông vào sự an ủi của Đức Giê-hô-vaTháp Canh—1996 | 1 tháng 11
-
-
8 Đức Giê-hô-va có ý định hủy diệt thế gian hung ác đó bằng trận nước lụt toàn cầu, nhưng trước tiên ngài bảo Nô-ê đóng một chiếc tàu để bảo toàn mạng sống. Nhờ đó loài người và loài thú được cứu. Nô-ê và gia đình quả thấy nhẹ nhõm biết bao khi họ bước ra khỏi tàu vào trái đất được tẩy sạch sau trận Nước Lụt! Thật là an ủi khi thấy đất không còn bị rủa sả nữa, khiến cho việc canh tác trở nên dễ dàng hơn rất nhiều! Quả thật, lời tiên tri của Lê-méc đã tỏ ra đúng, và Nô-ê đã sống xứng đáng với ý nghĩa tên của mình (Sáng-thế Ký 8:21). Là tôi tớ trung thành của Đức Chúa Trời, Nô-ê được dùng để đem ít nhiều “an-ủy” cho loài người. Tuy nhiên, ảnh hưởng hung ác của Sa-tan và các quỉ sứ đã không chấm dứt trong trận Nước Lụt, và nhân loại vẫn còn than thở dưới gánh nặng của tội lỗi, bệnh tật và sự chết.
-