-
“Tôi kêu-nài sự đó đến Sê-sa”Tháp Canh—2001 | 15 tháng 12
-
-
Thầy Cả Thượng Phẩm A-na-nia, các trưởng lão dân Do Thái, và Tẹt-tu-lu đệ đơn lên Phê-lít kiện Phao-lô là “đồ ôn-dịch, đã gây loạn trong hết thảy người Giu-đa”. Họ cũng cáo buộc ông là kẻ cầm đầu “phe người Na-xa-rét”, và về tội toan làm ô uế đền thờ.—Công-vụ 24:1-6.
Những người tấn công Phao-lô lúc đầu tưởng ông đã dẫn một người ngoại có tên là Trô-phim vào phần sân đền thờ dành riêng cho người Do Thái.a (Công-vụ 21:28, 29) Đúng ra, người phạm tội mà họ cáo buộc là Trô-phim. Nhưng nếu người Do Thái xem hành động của Phao-lô là trợ giúp hay đồng lõa với can phạm thì ông cũng có thể bị lãnh án tử hình, và La Mã dường như đã công nhận bản án đó cho loại tội phạm này. Vì vậy, nếu Phao-lô bị lính canh đền thờ của người Do Thái bắt, chứ không phải Ly-sia, hẳn Tòa Công Luận đã có thể xét xử và kết án ông dễ dàng.
-
-
“Tôi kêu-nài sự đó đến Sê-sa”Tháp Canh—2001 | 15 tháng 12
-
-
a Phần sân dành cho Dân Ngoại được ngăn với sân trong bởi một hàng rào đá chạm trổ công phu, cao ba cubit. Cứ cách một khoảng trên bức tường rào này lại có bảng cảnh cáo bằng tiếng Hy Lạp hoặc tiếng La-tinh: “Người ngoại quốc không được phép qua bức tường này hoặc hàng rào quanh nơi thánh. Ai bị bắt gặp vi phạm sẽ bị xử tử”.
-