Sáng thế
26 Bấy giờ, ngoài nạn đói đầu tiên xảy ra vào thời Áp-ra-ham,+ trong xứ lại có một nạn đói nữa nên Y-sác đến chỗ A-bi-mê-léc, vua dân Phi-li-tia, tại Ghê-ran. 2 Đức Giê-hô-va hiện ra với Y-sác và phán: “Đừng sang Ai Cập. Hãy ở lại trong xứ, tại nơi mà ta sẽ chỉ cho con. 3 Hãy cư ngụ trong xứ này như một ngoại kiều+ thì ta sẽ luôn ở với con và ban phước cho con, vì ta sẽ ban tất cả các vùng đất này cho con và dòng dõi con.+ Ta sẽ thực hiện lời mà ta đã thề cùng Áp-ra-ham, cha con,+ rằng: 4 ‘Ta sẽ làm cho dòng dõi con gia tăng nhiều như sao trên trời+ và ban cho dòng dõi con tất cả các vùng đất này.+ Nhờ dòng dõi con mà mọi dân tộc trên đất sẽ đạt được ân phước cho mình’.+ 5 Ta làm thế là vì Áp-ra-ham đã vâng lời ta và tuân theo các đòi hỏi, mệnh lệnh, điều lệ cùng luật pháp của ta”.+ 6 Vậy nên Y-sác tiếp tục ở Ghê-ran.+
7 Đàn ông nơi đó cứ hỏi về vợ Y-sác và ông luôn đáp: “Ấy là em tôi”.+ Ông sợ nói: “Ấy là vợ tôi” vì nghĩ rằng: “Đàn ông nơi này có thể giết mình vì cớ Rê-bê-ca”, bởi lẽ bà rất đẹp.+ 8 Một thời gian sau, A-bi-mê-léc, vua dân Phi-li-tia, nhìn qua cửa sổ thì thấy Y-sác có cử chỉ trìu mến với Rê-bê-ca vợ mình.+ 9 A-bi-mê-léc lập tức gọi Y-sác đến và nói: “Hóa ra người là vợ ông! Sao ông lại nói: ‘Ấy là em tôi’?”. Y-sác đáp: “Tôi nói vậy vì sợ rằng mình sẽ bị giết vì cớ vợ mình”.+ 10 A-bi-mê-léc nói: “Ông đã làm gì với chúng tôi vậy?+ Lỡ có một người trong dân tôi đến nằm với vợ ông thì ông khiến chúng tôi mắc tội!”.+ 11 Thế là A-bi-mê-léc ra lệnh cho toàn dân: “Bất cứ ai đụng đến người đàn ông này và vợ ông ta sẽ bị xử tử!”.
12 Tại xứ đó, Y-sác bắt đầu gieo trồng, và năm ấy ông gặt gấp trăm lần những gì đã gieo vì Đức Giê-hô-va ban phước cho ông.+ 13 Ông giàu lên, ngày càng giàu có đến nỗi trở nên rất thịnh vượng. 14 Ông có thêm nhiều bầy cừu, đàn bò và đông đảo tôi tớ+ nên dân Phi-li-tia bắt đầu đố kỵ với ông.
15 Dân Phi-li-tia bèn lấy đất lấp tất cả các giếng mà tôi tớ của Áp-ra-ham, cha ông, đã đào từ thời trước.+ 16 Sau đó, A-bi-mê-léc nói với Y-sác: “Hãy đi khỏi đây vì ông đã lớn mạnh hơn chúng tôi quá nhiều”. 17 Thế là Y-sác đi khỏi đó, đến đóng trại ở thung lũng Ghê-ran+ và bắt đầu sinh sống tại đây. 18 Y-sác đào lại các giếng từ thời Áp-ra-ham, cha ông, mà dân Phi-li-tia đã lấp sau khi Áp-ra-ham qua đời,+ và ông đặt tên những giếng ấy theo tên cha mình từng đặt.+
19 Khi tôi tớ của Y-sác đào đất trong thung lũng thì tìm được một giếng nước ngọt. 20 Nhưng dân chăn cừu ở Ghê-ran tranh cãi với những người chăn cừu của Y-sác rằng: “Giếng này của chúng tôi!”. Y-sác bèn đặt tên giếng ấy là Ê-sếch* vì chúng đã tranh cãi với ông. 21 Các tôi tớ của ông đào một giếng khác thì chúng cũng tranh cãi về giếng ấy nên ông đặt tên nó là Sít-na.* 22 Sau đó, ông dời trại đi nơi khác và đào một giếng nữa, nhưng lần này chúng không tranh cãi. Vì thế ông đặt tên giếng là Rê-hô-bốt* mà nói: “Đức Giê-hô-va đã ban cho chúng ta nơi rộng rãi và làm cho chúng ta có đông con cháu ở xứ này”.+
23 Từ nơi đó ông dời đến Bê-e-sê-ba.+ 24 Đêm ấy, Đức Giê-hô-va hiện ra với ông và phán: “Ta là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, cha con.+ Đừng sợ,+ vì ta ở với con. Ta sẽ ban phước cho con và làm cho dòng dõi con gia tăng nhiều vì cớ Áp-ra-ham tôi tớ ta”.+ 25 Y-sác bèn dựng một bàn thờ tại đấy rồi ngợi khen danh Đức Giê-hô-va.+ Ông đóng trại ở đó,+ và tôi tớ ông bắt đầu đào giếng.
26 Sau đó, A-bi-mê-léc từ Ghê-ran đến gặp Y-sác, cùng đi với vua có A-hu-xát là cố vấn riêng và Phi-côn là tướng quân đội.+ 27 Y-sác hỏi: “Các ông đến gặp tôi làm chi? Chẳng phải các ông ghét tôi và đã đuổi tôi đi sao?”. 28 Họ đáp: “Chúng tôi thấy rõ Đức Giê-hô-va ở với ông.+ Vì thế chúng tôi nói: ‘Giữa chúng tôi và ông, xin hãy có một lời thề ước. Chúng tôi xin lập giao ước với ông,+ 29 hầu ông không làm hại chúng tôi như chúng tôi đã không làm hại ông, bởi lẽ chúng tôi chỉ làm điều tốt cho ông là để ông đi bình an. Nay, ông là người được Đức Giê-hô-va ban phước’”. 30 Y-sác dọn tiệc đãi họ rồi họ cùng nhau ăn uống. 31 Sáng hôm sau, họ dậy sớm và thề ước với nhau,+ rồi Y-sác tiễn họ đi và họ ra về bình an.
32 Trong ngày ấy, các tôi tớ của Y-sác đến báo cho ông biết về cái giếng họ đang đào:+ “Chúng tôi đã tìm thấy nước!”. 33 Ông bèn đặt tên giếng là Si-ba. Vì thế, thành ấy mang tên là Bê-e-sê-ba+ cho đến nay.
34 Ê-sau được 40 tuổi thì cưới Giu-đi-tha, con gái của Bê-e-ri người Hếch, và Bách-mát, con gái của Ê-lôn người Hếch.+ 35 Hai con dâu này là nỗi khổ tâm của Y-sác và Rê-bê-ca.+