Châm ngôn
22 Danh-tiếng tốt còn hơn tiền-của nhiều;
Và ơn-nghĩa quí hơn bạc và vàng.
2 Kẻ giàu và người nghèo đều gặp nhau;
Đức Giê-hô-va đã dựng nên cả hai.
3 Người khôn-ngoan thấy điều tai-vạ, và ẩn mình;
Nhưng kẻ ngu-muội cứ đi luôn, và mắc phải vạ.
4 Phần thưởng của sự khiêm-nhượng và sự kính-sợ Đức Giê-hô-va,
Ấy là sự giàu-có, sự tôn-trọng, và mạng-sống.
5 Trong đường kẻ gian-tà có gai-chông và cái bẫy;
Ai gìn-giữ linh-hồn mình sẽ cách xa nó.
6 Hãy dạy cho trẻ-thơ con đường nó phải theo;
Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa-khỏi đó.
7 Người giàu quản-hạt kẻ nghèo;
Kẻ nào mượn là tôi-tớ của kẻ cho mượn.
8 Kẻ nào giao sự bất-công sẽ gặt điều tai-họa;
Và cây roi thạnh-nộ nó sẽ bị gãy đi.
9 Người nào có mắt từ-thiện sẽ được phước;
Vì người ban bánh mình cho kẻ nghèo-khó.
10 Hãy đuổi kẻ nhạo-báng ra, thì sự cãi-lẫy cũng sẽ đi;
Điều tranh-cạnh và sự sỉ-nhục sẽ hết.
11 Ai ái-mộ lòng thánh-sạch,
Và có duyên nơi môi-miệng mình, sẽ được vua làm bạn nghĩa.
12 Mắt của Đức Giê-hô-va coi-giữ người có tri-thức;
Nhưng Ngài đánh đổ lời kẻ gian-tà.
13 Kẻ biếng-nhác nói: Có con sư-tử ở ngoài đó;
Tôi sẽ bị giết tại giữa đường.
14 Miệng của dâm-phụ vốn là một cái hố sâu;
Ai bị Đức Giê-hô-va giận sẽ sa-ngã vào đó.
15 Sự ngu-dại vốn buộc vào lòng con trẻ;
Song roi răn-phạt sẽ làm cho sự ấy lìa xa nó.
16 Người nào hà-hiếp kẻ nghèo ắt sẽ làm cho nó giàu-có;
Và ai cho kẻ giàu-có chỉ làm cho người sa vào sự thiếu-thốn.
17 Hãy lắng tai nghe lời kẻ khôn-ngoan,
Khá chuyên lòng con về sự tri-thức ta.
18 Vì nếu con gìn-giữ nó trong lòng con,
Lập nó ở chung nhau trên môi-miệng con, thì ấy thật một sự tốt-đẹp.
19 Ngày nay ta đã dạy cho con hiểu-biết các điều đó,
Để con có lòng tin-cậy Đức Giê-hô-va.
20 Ta há chẳng có chép cho con
Những điều tốt về mưu-luận và về tri-thức sao,
21 Để làm cho con biết sự quả-quyết của lời chân-lý,
Hầu cho con lấy lời thật mà đáp lại với những người sai con?
22 Chớ bóc-lột kẻ nghèo, bởi vì họ nghèo,
Cũng đừng hà-hiếp người khốn-khổ nơi cửa thành;
23 Vì Đức Giê-hô-va sẽ binh-vực duyên-cớ của họ,
Và đoạt lấy sự sống của kẻ có cướp-lột họ.
24 Chớ làm bạn với người hay giận;
Chớ giao tế cùng kẻ cường-bạo,
25 E con tập theo đường-lối nó,
Và linh-hồn con bị bẫy hãm hại chăng.
26 Chớ đồng bọn cùng những kẻ giao tay nhau,
Hoặc cùng kẻ bảo-lãnh nợ:
27 Nếu con không có gì trả,
Cớ sao con muốn chúng đoạt lấy cái giường con đi?
28 Chớ dời đi các mộc-giới cũ,
Mà tổ-phụ con đã dựng.
29 Con có thấy người nào siêng-năng trong công-việc mình chăng?
Người ấy hẳn sẽ đứng ở trước mặt các vua, chớ chẳng phải ở trước mặt người hèn-hạ đâu.