2 Ti-mô-thê
II Ti-mô-thê
1 Ta, Phao-lô, theo ý-muốn Đức Chúa Trời, làm sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ, đặng rao-truyền lời hứa của sự sống trong Đức Chúa Jêsus-Christ, 2 gởi cho Ti-mô-thê, là con rất yêu-dấu của ta:
nguyền con được ân-điển, sự thương-xót, sự bình-an ban cho bởi Đức Chúa Trời, là Cha, và bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, Chúa chúng ta!
3 Ta cảm-tạ Đức Chúa Trời mà ta hầu việc bằng lương-tâm thanh-sạch như tổ-tiên ta đã làm, cả ngày lẫn đêm ta ghi-nhớ con không thôi trong khi cầu-nguyện. 4 Vì ta nhớ đến nước mắt con, muốn đến thăm con quá chừng, để được đầy lòng vui-vẻ. 5 Ta cũng nhớ đến đức-tin thành-thật của con, là đức-tin trước đã ở trong Lô-ít, bà-ngoại con, và trong Ơ-nít, mẹ con, ta chắc rằng nay cũng ở trong con nữa.
6 Vậy nên ta khuyên con hãy nhen lại ơn của Đức Chúa Trời ban cho, mà con đã nhận-lãnh bởi sự đặt tay của ta. 7 Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm-thần nhút-nhát, bèn là tâm-thần mạnh-mẽ, có tình thương-yêu và dè-giữ. 8 Vậy, con chớ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta, cũng đừng lấy sự ta vì Ngài ở tù làm xấu-hổ; nhưng hãy cậy quyền-phép Đức Chúa Trời mà chịu khổ với Tin-lành. 9 Ấy chính Chúa đã cứu chúng ta, đã gọi chúng ta bởi sự kêu-gọi thánh, chẳng phải theo việc làm chúng ta, bèn là theo ý riêng Ngài chỉ-định, theo ân-điển đã ban cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus-Christ từ trước muôn đời vô-cùng, 10 mà bây giờ mới bày ra bởi sự hiện ra của Đức Chúa Jêsus-Christ, Cứu-Chúa chúng ta, Ngài đã hủy-phá sự chết, dùng Tin-lành phô-bày sự sống và sự không hề chết ra cho rõ-ràng. 11 Ấy là vì Tin-lành đó mà ta đã được lập làm người giảng-đạo, sứ-đồ và giáo-sư,
12 ấy lại là cớ mà ta chịu khổ. Nhưng ta chẳng hề hổ-thẹn, vì biết ta đã tin Đấng nào, chắc rằng Đấng ấy có quyền-phép giữ sự ta đã phó-thác cho đến ngày đó. 13 Hãy lấy lòng tin và yêu trong Đức Chúa Jêsus-Christ mà giữ lấy mẫu-mực của các sự dạy-dỗ có ích, là sự con đã nhận-lãnh nơi ta. 14 Hãy nhờ Đức Thánh-Linh ngự trong chúng ta mà giữ lấy điều phó-thác tốt-lành.
15 Con biết rằng mọi người ở xứ A-si đã lìa bỏ ta; trong số ấy có Phy-ghen và Hẹt-mô-ghen. 16 Cầu-xin Chúa thương-xót lấy nhà Ô-nê-si-phô-rơ, vì người nhiều phen yên-ủi ta, chẳng hề lấy sự ta bị xiềng-xích làm xấu-hổ. 17 Lại còn, khi người vừa đến thành Rô-ma, đã vội-vã kiếm ta, và kiếm được. 18 Xin chính mình Chúa cho người tìm thấy sự thương-xót của Chúa trong ngày đó! Con lại biết hơn kẻ khác, người ở Ê-phê-sô đã hầu việc ta mọi đàng.