Dân số
21 Khi vua người Ca-na-an của thành A-rát,+ sống tại vùng Nê-ghép, hay rằng dân Y-sơ-ra-ên đã đến bằng đường A-tha-rim thì tấn công dân Y-sơ-ra-ên và bắt đi một số người. 2 Do đó, dân Y-sơ-ra-ên lập một lời thề với Đức Giê-hô-va: “Nếu ngài phó dân này vào tay chúng con thì chúng con sẽ hủy diệt các thành của chúng”. 3 Vậy, Đức Giê-hô-va nghe dân Y-sơ-ra-ên và phó dân Ca-na-an cho họ; họ hủy diệt chúng và các thành của chúng. Vì thế, họ đặt tên nơi đó là Họt-ma.*+
4 Khi họ tiếp tục chuyến hành trình từ núi Hô-rơ+ theo đường Biển Đỏ để vòng qua xứ Ê-đôm+ thì dân chúng trở nên mệt mỏi. 5 Họ cứ nói nghịch lại Đức Chúa Trời và Môi-se+ mà rằng: “Sao lại đưa chúng tôi ra khỏi Ai Cập để chết trong hoang mạc này? Chẳng có thức ăn nước uống,+ và chúng tôi đã chán ghét thứ bánh đáng khinh này”.+ 6 Đức Giê-hô-va sai rắn độc đến giữa dân chúng và chúng cắn họ, thế nên nhiều người Y-sơ-ra-ên chết.+
7 Dân chúng đến với Môi-se và nói: “Chúng tôi đã phạm tội vì nói nghịch lại Đức Giê-hô-va và ông.+ Xin hãy nói giùm với Đức Giê-hô-va để ngài đuổi rắn ra khỏi chúng tôi”. Vậy, Môi-se nói giùm dân chúng.+ 8 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: “Con hãy làm một con rắn độc và treo nó lên cây cột. Bất cứ ai bị rắn cắn thì phải nhìn nó mới được sống”. 9 Môi-se liền làm một con rắn bằng đồng+ treo lên cây cột;+ khi một người bị rắn cắn và nhìn con rắn bằng đồng thì được sống sót.+
10 Sau đó, dân Y-sơ-ra-ên lên đường và đóng trại tại Ô-bốt.+ 11 Rồi họ rời Ô-bốt và đóng trại tại Y-giê-a-ba-rim,+ trong hoang mạc đối diện xứ Mô-áp, về hướng đông. 12 Từ nơi đó, họ lên đường và đóng trại gần thung lũng Xê-rê.+ 13 Từ đó, họ rời đi và đóng trại tại vùng thung lũng Ạt-nôn+ trong hoang mạc trải dài từ ranh giới lãnh thổ của dân A-mô-rít, vì Ạt-nôn là biên giới của Mô-áp, nằm giữa Mô-áp và dân A-mô-rít. 14 Đó là lý do mà sách Chiến trận của Đức Giê-hô-va có nói đến “Va-hép tại Su-pha, các thung lũng của Ạt-nôn 15 và lối vào các thung lũng ấy, trải dài về hướng thành A-rơ và giáp với biên giới Mô-áp”.
16 Tiếp theo, họ đi đến Bê-e. Đó là cái giếng mà Đức Giê-hô-va bảo Môi-se rằng: “Hãy nhóm dân chúng lại và ta sẽ ban cho họ nước uống”.
17 Lúc bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên hát bài ca này:
“Hỡi giếng nước, hãy dâng trào! Hãy đáp lại!*
18 Giếng nước mà các quan trưởng đã đào, người quyền quý trong dân chúng đã khơi,
Bằng quyền trượng và cây trượng của họ”.
Sau đó, họ đi từ hoang mạc đến Ma-tha-na, 19 từ Ma-tha-na đến Na-ha-li-ên và từ Na-ha-li-ên đến Ba-mốt.+ 20 Họ đi từ Ba-mốt đến thung lũng thuộc lãnh thổ của Mô-áp,+ trên đỉnh Phích-ga,+ là nơi có thể nhìn thấy Giê-si-môn.*+
21 Dân Y-sơ-ra-ên sai sứ giả đến gặp vua A-mô-rít là Si-hôn mà nói rằng:+ 22 “Xin cho chúng tôi đi qua xứ của vua. Chúng tôi sẽ không rẽ vào một mảnh ruộng hay một vườn nho nào. Chúng tôi sẽ không uống nước từ bất kỳ cái giếng nào. Chúng tôi sẽ tiến thẳng trên Đường Vua cho đến khi đi qua lãnh thổ của vua”.+ 23 Nhưng Si-hôn không cho dân Y-sơ-ra-ên đi qua lãnh thổ. Thay vì thế, Si-hôn tập hợp tất cả người của mình và đi đánh dân Y-sơ-ra-ên tại hoang mạc. Chúng đến Gia-hác và chiến đấu với dân Y-sơ-ra-ên.+ 24 Dân Y-sơ-ra-ên dùng gươm đánh bại Si-hôn+ và chiếm lấy đất của hắn+ từ Ạt-nôn+ đến Gia-bốc,+ gần dân Am-môn; nhưng không đi qua thành Gia-ê-xe+ vì thành đó giáp ranh với lãnh thổ của dân Am-môn.+
25 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên chiếm tất cả những thành đó và bắt đầu sinh sống trong các thành của dân A-mô-rít,+ gồm thành Hết-bôn cùng những thành phụ cận.* 26 Hết-bôn là thành của Si-hôn, vua dân A-mô-rít, là người đã tranh chiến với vua Mô-áp và chiếm tất cả đất đai của vua ấy cho đến tận thung lũng Ạt-nôn. 27 Bởi đó mới có bài thơ châm chọc rằng:
“Hãy đến Hết-bôn.
Hãy để thành của Si-hôn được xây cất và vững bền.
28 Vì một ngọn lửa ra từ Hết-bôn, ngọn lửa từ thành của Si-hôn.
Thiêu đốt A-rơ của Mô-áp, các lãnh chúa tại những nơi cao của Ạt-nôn.
29 Hỡi Mô-áp, khốn thay cho ngươi! Ôi dân thờ Kê-móc,+ ngươi sẽ bị hủy diệt!
Kê-móc khiến con trai mình thành kẻ chạy trốn và con gái mình thành kẻ lưu đày trong tay Si-hôn, vua dân A-mô-rít.
30 Chúng ta hãy tấn công chúng;
Hết-bôn sẽ bị hủy diệt đến tận Đi-bôn;+
Chúng ta hãy làm nó ra hoang vu đến tận Nô-phách;
Lửa sẽ lan đến tận Mê-đê-ba”.+
31 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên bắt đầu sinh sống tại xứ của dân A-mô-rít. 32 Sau đó, Môi-se sai vài người nam đi do thám thành Gia-ê-xe.+ Dân Y-sơ-ra-ên chiếm các thành phụ cận* của nó và đuổi dân A-mô-rít đang sống tại đó. 33 Rồi họ đổi hướng và đi theo Đường Của Ba-san. Óc,+ vua Ba-san, cùng tất cả người của hắn ra tranh chiến cùng họ tại Ết-rê-i.+ 34 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se: “Đừng sợ hắn,+ vì ta sẽ phó hắn, cả dân và đất đai của hắn vào tay con.+ Con sẽ làm cho hắn y như đã làm với Si-hôn, vua dân A-mô-rít, sống tại Hết-bôn”.+ 35 Vậy, họ đánh bại Óc cùng các con trai và cả dân của vua ấy, cho đến khi không còn ai sống sót,+ rồi họ chiếm lấy đất của vua ấy.+