Tin mừng do Giăng ghi lại
9 Khi đang đi, Chúa Giê-su thấy một người đàn ông bị mù bẩm sinh. 2 Các môn đồ hỏi ngài: “Thưa Thầy,*+ ai là người phạm tội? Anh ta hay cha mẹ, mà từ khi sinh ra anh ta đã bị mù?”. 3 Chúa Giê-su trả lời: “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta phạm tội, nhưng qua trường hợp này mà người ta thấy công việc của Đức Chúa Trời.+ 4 Chúng ta phải làm công việc của đấng phái tôi đến khi đang còn ban ngày;+ đêm sắp đến, và lúc ấy không ai làm việc được. 5 Bao lâu tôi ở thế gian thì bấy lâu tôi là ánh sáng của thế gian”.+ 6 Nói xong những lời ấy, ngài nhổ nước bọt xuống đất, trộn thành bùn và bôi lên mắt anh ta,+ 7 rồi ngài bảo: “Hãy đi rửa ở hồ Si-lô-am” (nghĩa là “phun lên”). Anh ta đi rửa, và khi trở về thì đã nhìn thấy được.+
8 Xóm giềng và những người trước đây thường thấy anh ta ăn xin bèn hỏi nhau: “Đó là người thường ngồi ăn xin phải không?”. 9 Một số người nói: “Chính là anh ấy”, người khác thì bảo: “Không phải, chỉ là người giống anh ấy thôi”. Còn anh ta thì cứ nói: “Là tôi đó”. 10 Vì vậy, họ hỏi anh: “Thế thì làm sao mắt anh được sáng vậy?”. 11 Anh đáp: “Người tên là Giê-su đã trộn bùn và bôi lên mắt tôi rồi bảo: ‘Hãy đi rửa ở hồ Si-lô-am’.+ Tôi đi rửa thì được sáng mắt”. 12 Họ bèn hỏi: “Người đó đâu rồi?”. Anh trả lời: “Tôi không biết”.
13 Họ dẫn người từng bị mù đến chỗ người Pha-ri-si. 14 Hôm Chúa Giê-su trộn bùn và làm anh ta sáng mắt+ lại đúng vào ngày Sa-bát.+ 15 Thế nên, lần này người Pha-ri-si cũng hỏi làm sao anh được sáng mắt. Anh trả lời: “Ông ấy đắp bùn lên mắt tôi, và tôi rửa thì thấy được”. 16 Một số người Pha-ri-si bèn nói: “Ông ta không đến từ Đức Chúa Trời vì không giữ ngày Sa-bát”.+ Số khác nói: “Làm sao một người tội lỗi có thể làm những dấu lạ như vậy?”.+ Thế là có sự chia rẽ trong vòng họ.+ 17 Họ lại hỏi người từng bị mù: “Anh nói sao về ông ta, vì anh là người được ông ta làm cho sáng mắt?”. Anh trả lời: “Ông ấy là một nhà tiên tri”.
18 Tuy nhiên, người Do Thái không tin rằng anh ta đã bị mù và được sáng mắt, cho đến khi họ gọi cha mẹ anh đến 19 và hỏi: “Đây có phải đứa con mà ông bà nói là bị mù từ lúc mới sinh không? Thế sao bây giờ anh ta lại thấy được?”. 20 Cha mẹ anh trả lời: “Chúng tôi biết đó là con chúng tôi và nó bị mù từ lúc mới sinh. 21 Nhưng làm sao bây giờ nó thấy được thì chúng tôi không biết, hay ai làm nó sáng mắt chúng tôi cũng không biết. Các ông hãy hỏi nó. Nó đủ tuổi rồi và phải tự nói”. 22 Cha mẹ anh ta nói vậy vì sợ người Do Thái,*+ vì người Do Thái đã nhất trí với nhau rằng ai công nhận ngài là Đấng Ki-tô sẽ bị đuổi khỏi nhà hội.*+ 23 Đó là lý do cha mẹ anh nói: “Nó đủ tuổi rồi, các ông hãy hỏi nó”.
24 Vậy, họ gọi người từng bị mù đến lần nữa và nói: “Hãy tôn vinh Đức Chúa Trời.* Chúng tôi biết ông ta là kẻ tội lỗi”. 25 Anh trả lời: “Ông ấy có tội hay không thì tôi không biết. Nhưng tôi biết chắc một điều là trước đây tôi mù, bây giờ thì thấy được”. 26 Họ hỏi: “Ông ta đã làm gì cho anh? Ông ta làm anh sáng mắt như thế nào?”. 27 Anh đáp: “Tôi đã nói rồi mà các ông không chịu nghe. Tại sao các ông muốn nghe lần nữa? Chẳng lẽ các ông cũng muốn làm môn đồ của ông ấy sao?”. 28 Nghe vậy, họ mắng anh: “Anh mới là môn đồ của hắn, còn chúng tôi là môn đồ của Môi-se. 29 Chúng tôi biết Đức Chúa Trời đã phán với Môi-se, còn hắn thì chúng tôi không biết từ đâu ra”. 30 Anh đáp: “Lạ thật, các ông không biết ông ấy từ đâu ra, thế mà ông ấy đã làm tôi sáng mắt. 31 Chúng ta biết Đức Chúa Trời không nghe người có tội,+ nhưng hễ ai kính sợ và làm theo ý muốn ngài thì ngài nghe người đó.+ 32 Xưa nay chưa từng nghe có ai làm cho người mù từ lúc mới sinh được sáng mắt. 33 Nếu không đến từ Đức Chúa Trời, ông ấy không làm được gì cả”.+ 34 Họ đáp: “Toàn thân anh sinh ra trong tội lỗi mà đòi dạy chúng tôi sao?”. Rồi họ đuổi anh ra!+
35 Chúa Giê-su nghe nói họ đã đuổi anh ta nên khi gặp lại anh, ngài hỏi: “Anh có đặt đức tin nơi Con Người không?”. 36 Anh trả lời: “Thưa ngài, đấng đó là ai, để tôi đặt đức tin nơi người?”. 37 Chúa Giê-su phán: “Anh đã thấy đấng ấy. Thật vậy, đấng ấy là người đang nói chuyện với anh”. 38 Anh thưa: “Lạy Chúa, tôi đặt đức tin nơi người”. Rồi anh sấp mình trước mặt ngài. 39 Chúa Giê-su bèn nói: “Tôi đến thế gian để lập nền tảng cho sự phán xét, hầu cho người mù được sáng mắt+ và người sáng mắt trở nên mù”.+ 40 Những người Pha-ri-si có mặt ở đó đều nghe lời ấy, họ hỏi: “Chẳng lẽ chúng tôi cũng mù?”. 41 Ngài phán: “Nếu các ông mù, các ông không có tội. Nhưng nay các ông nói: ‘Chúng tôi thấy được’, nên tội các ông vẫn còn”.+