CHƯƠNG 26
Đức Chúa Trời “sẵn lòng thứ tha”
1-3. (a) Người viết Thi thiên là Đa-vít mang gánh nặng nào, và điều gì đã an ủi ông? (b) Khi phạm tội, có lẽ chúng ta phải mang gánh nặng nào, nhưng Đức Giê-hô-va đảm bảo điều gì với chúng ta?
Người viết Thi thiên là Đa-vít nói: “Các lỗi lầm con chồng chất ngập đầu, khác nào gánh nặng không sao mang nổi. Con ra tê dại, tan nát hết cả” (Thi thiên 38:4, 8). Khi lương tâm của Đa-vít bị cắn rứt, ông cảm thấy như mình đang mang một gánh nặng. Nhưng có một điều đã an ủi ông. Đa-vít biết rằng dù Đức Giê-hô-va ghét tội lỗi nhưng ngài không ghét người phạm tội nếu người đó thật lòng ăn năn và từ bỏ đường lối sai trái. Vì hoàn toàn tin chắc Đức Giê-hô-va muốn tha thứ cho những người ăn năn nên Đa-vít nói: ‘Đức Giê-hô-va ôi, ngài sẵn lòng thứ tha’.—Thi thiên 86:5.
2 Khi phạm tội, có lẽ lương tâm của chúng ta cũng cảm thấy cắn rứt và điều đó giống như một gánh nặng. Cảm xúc hối hận là một điều tốt. Nó có thể thúc đẩy chúng ta nỗ lực hết sức để sửa chữa lỗi lầm. Tuy nhiên, có một mối nguy hiểm là chúng ta có thể thấy mặc cảm tội lỗi đến mức nghĩ rằng Đức Giê-hô-va sẽ không bao giờ tha thứ, dù mình đã ăn năn. Nếu chúng ta “chìm ngập trong nỗi đau buồn quá lớn”, Sa-tan có thể khiến chúng ta bỏ cuộc cũng như nghĩ rằng Đức Giê-hô-va xem chúng ta là vô giá trị và không xứng đáng để phụng sự ngài.—2 Cô-rinh-tô 2:5-11.
3 Đức Giê-hô-va có thật sự xem chúng ta là vô giá trị không? Hoàn toàn không! Tha thứ là một cách mà Đức Giê-hô-va thể hiện tình yêu thương bao la của ngài. Trong Lời ngài, Đức Giê-hô-va đảm bảo với chúng ta rằng nếu chúng ta thật lòng ăn năn, ngài sẽ sẵn lòng tha thứ (Châm ngôn 28:13). Để giúp chúng ta hoàn toàn tin chắc điều đó, hãy xem lý do Đức Giê-hô-va tha thứ cho chúng ta và ngài làm thế ra sao.
Tại sao Đức Giê-hô-va “sẵn lòng thứ tha”?
4. Đức Giê-hô-va nhớ điều gì về chúng ta, và điều này tác động thế nào đến cách ngài đối xử với chúng ta?
4 Đức Giê-hô-va biết giới hạn của chúng ta. Thi thiên 103:14 nói: “Ngài biết rõ chúng ta nắn nên bởi gì, ngài luôn nhớ rằng chúng ta chỉ là bụi đất”. Ngài không quên rằng chúng ta được nắn nên từ bụi đất và có khuynh hướng làm điều sai vì chúng ta bất toàn. Câu “ngài biết rõ chúng ta nắn nên bởi gì” nhắc chúng ta nhớ rằng Đức Giê-hô-va giống như thợ gốm và chúng ta giống như đất sét mà ngài có thể nắn (Giê-rê-mi 18:2-6). Vì Đức Giê-hô-va hiểu rằng tội lỗi di truyền khiến chúng ta yếu đuối, nên ngài nhân từ chọn cách tốt nhất để đối xử với chúng ta dựa trên việc chúng ta có vâng theo chỉ dẫn của ngài hay không.
5. Sức mạnh của tội lỗi được miêu tả thế nào trong sách Rô-ma?
5 Đức Giê-hô-va hiểu sức mạnh khủng khiếp của tội lỗi. Lời ngài cho biết tội lỗi là một lực mạnh mẽ kiểm soát con người và dẫn đến cái chết. Tội lỗi mạnh đến mức nào? Trong sách Rô-ma, sứ đồ Phao-lô cho biết rằng chúng ta “ở dưới quyền của tội lỗi” như người lính ở dưới quyền của chỉ huy (Rô-ma 3:9); tội lỗi “làm vua” cai trị trên con người (Rô-ma 5:21); tội lỗi ở “trong” chúng ta (Rô-ma 7:17, 20); và “luật” của nó luôn hoạt động trong chúng ta như thể nó đang cố kiểm soát đường lối của chúng ta (Rô-ma 7:23, 25). Quả thật, tội lỗi có sức mạnh vô cùng lớn trên con người bất toàn!—Rô-ma 7:21, 24.
6, 7. (a) Đức Giê-hô-va cảm thấy thế nào về những người ăn năn và xin ngài tha thứ? (b) Tại sao chúng ta không nên lợi dụng lòng thương xót của Đức Chúa Trời?
6 Như vậy, Đức Giê-hô-va biết là chúng ta không thể vâng lời ngài một cách hoàn hảo, dù chúng ta rất muốn làm thế. Ngài yêu thương trấn an rằng nếu chúng ta thật lòng ăn năn và nài xin ngài tha thứ thì ngài sẽ làm thế. Thi thiên 51:17 nói: “Vật tế lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời chính là tâm thần tan nát; Đức Chúa Trời ôi, tấm lòng tan nát giày vò, ngài chẳng khinh bỏ”. Đức Giê-hô-va không bao giờ khinh bỏ một người có tấm lòng “tan nát giày vò” vì mặc cảm tội lỗi.
7 Nhưng phải chăng điều này có nghĩa là chúng ta có thể lợi dụng lòng thương xót của Đức Chúa Trời, viện cớ sự bất toàn của mình để phạm tội? Chắc chắn không! Đức Giê-hô-va không bao giờ dung túng tội lỗi. Lòng thương xót của ngài có giới hạn. Ngài sẽ không tha thứ cho những ai cố tình phạm tội và không ăn năn (Hê-bơ-rơ 10:26). Trái lại, khi thấy một người thật lòng ăn năn, Đức Giê-hô-va sẵn lòng tha thứ. Hãy xem một số hình ảnh sống động mà Kinh Thánh dùng để miêu tả khía cạnh tuyệt vời này của tình yêu thương của Đức Giê-hô-va.
Đức Giê-hô-va tha thứ đến mức nào?
8. Làm thế nào Thi thiên 32:5 giúp chúng ta hiểu điều Đức Giê-hô-va làm khi ngài tha thứ tội lỗi của chúng ta, và điều này giúp chúng ta tin chắc điều gì?
8 Sau khi ăn năn tội lỗi, Đa-vít nói: ‘Cuối cùng, con đã xưng tội với ngài, không giấu lỗi lầm. Ngài quả thứ lỗi tha tội cho con’ (Thi thiên 32:5). Từ “thứ lỗi” được dịch từ một từ Hê-bơ-rơ có nghĩa là “nâng lên” hoặc “mang đi”. Nơi Thi thiên 32:5, từ “thứ lỗi” nói đến việc lấy đi tội lỗi hoặc cảm giác mặc cảm tội lỗi. Vậy Đa-vít cảm thấy như thể Đức Giê-hô-va nâng tội lỗi của ông lên và mang đi. Hẳn điều này giúp ông cảm thấy bớt mặc cảm tội lỗi (Thi thiên 32:3). Chúng ta cũng có thể hoàn toàn tin chắc là Đức Giê-hô-va sẽ mang tội lỗi của chúng ta đi nếu mình cầu xin ngài tha thứ dựa trên đức tin nơi sự hy sinh làm giá chuộc của Chúa Giê-su.—Ma-thi-ơ 20:28.
9. Đức Giê-hô-va đặt tội lỗi của chúng ta cách chúng ta bao xa?
9 Đa-vít cũng dùng một hình ảnh sống động khác để nói về sự tha thứ của Đức Giê-hô-va: “Phương mặt trời mọc cách xa phương mặt trời lặn bao nhiêu, ngài cũng đem sai phạm chúng ta cách xa chúng ta bấy nhiêu” (Thi thiên 103:12). Mặt trời mọc ở hướng đông và lặn ở hướng tây. Phương đông cách phương tây bao xa? Theo một nghĩa nào đó, phương đông luôn cách phương tây một khoảng vô cùng xa; hai điểm này không bao giờ có thể gặp nhau. Một học giả cho biết rằng cách diễn đạt này có nghĩa “xa nhất có thể; xa ngoài sức tưởng tượng của chúng ta”. Những lời được soi dẫn của Đa-vít cho chúng ta biết khi Đức Giê-hô-va tha thứ, ngài đặt tội lỗi của chúng ta ở một nơi xa ngoài sức tưởng tượng của chúng ta.
10. Khi được Đức Giê-hô-va tha thứ, tại sao chúng ta không nên cảm thấy mình phải mang vết nhơ của tội lỗi đó suốt quãng đời còn lại?
10 Anh chị đã bao giờ thử tẩy vết bẩn trên một chiếc áo sáng màu chưa? Có lẽ anh chị đã cố gắng hết sức nhưng vết bẩn vẫn còn. Tuy nhiên, hãy để ý Đức Giê-hô-va miêu tả thế nào về mức độ tha thứ của ngài: “Dù tội lỗi các ngươi đỏ thắm cũng sẽ được tẩy trắng như tuyết, dù chúng đỏ như vải đỏ sậm cũng sẽ nên trắng như lông cừu” (Ê-sai 1:18).a Màu “đỏ sậm” là một trong những màu rất đậm, thường được dùng để nhuộm quần áo (Na-hum 2:3). Chúng ta không bao giờ có thể tự mình tẩy sạch vết nhơ của tội lỗi. Nhưng Đức Giê-hô-va có thể loại bỏ những tội lỗi giống như màu “đỏ thắm” và màu “đỏ sậm”, rồi làm chúng trắng như tuyết hoặc lông cừu chưa nhuộm. Khi được ngài tha thứ, chúng ta không nên cảm thấy rằng mình phải mang vết nhơ của tội lỗi đó suốt quãng đời còn lại.
11. Đức Giê-hô-va ném tội lỗi của chúng ta ra sau lưng ngài theo nghĩa nào?
11 Sau khi được chữa lành khỏi căn bệnh ảnh hưởng đến tính mạng, Ê-xê-chia đã viết một bài hát để biểu lộ lòng biết ơn với Đức Giê-hô-va. Ông nói: ‘Ngài ném hết tội con ra sau lưng ngài” (Ê-sai 38:17). Trong câu này, Ê-xê-chia nói rằng Đức Giê-hô-va như thể lấy tội lỗi của người ăn năn và ném chúng ra phía sau ngài, nơi mà ngài không thấy hoặc không để ý đến chúng nữa. Một từ điển Kinh Thánh nói rằng ý tưởng trên cũng có thể được diễn đạt như sau: “Ngài đã làm cho [tội lỗi của con] biến mất như thể con chưa hề phạm tội”. Chẳng phải điều này an ủi chúng ta sao?
12. Làm thế nào nhà tiên tri Mi-chê cho thấy khi Đức Giê-hô-va tha thứ, ngài sẽ vĩnh viễn xóa bỏ tội lỗi của chúng ta?
12 Nhà tiên tri Mi-chê bày tỏ lòng tin chắc rằng Đức Giê-hô-va sẽ tha thứ cho dân ăn năn của ngài. Ông nói: “Có vị thần nào giống như ngài chăng,… bỏ qua sai phạm cho người sót lại của sản nghiệp ngài?... Ngài sẽ ném mọi tội họ xuống lòng biển” (Mi-chê 7:18, 19). Đối với những người vào thời Kinh Thánh, việc lấy lại một thứ gì đó đã bị ném “xuống lòng biển” là điều không thể. Vì thế, những lời của Mi-chê cho thấy khi Đức Giê-hô-va tha thứ, ngài sẽ vĩnh viễn xóa bỏ tội lỗi của chúng ta.
13. Ý của Chúa Giê-su là gì khi nói: ‘Xin tha nợ chúng con’?
13 Chúa Giê-su đã dùng mối quan hệ giữa chủ nợ và con nợ để minh họa về sự tha thứ của Đức Giê-hô-va. Chúa Giê-su khuyến giục chúng ta cầu nguyện: ‘Xin tha nợ chúng con’ (Ma-thi-ơ 6:12, chú thích). Như vậy, Chúa Giê-su ví tội lỗi như món nợ (Lu-ca 11:4, chú thích). Khi phạm tội, chúng ta “nợ” Đức Giê-hô-va. Một từ điển Kinh Thánh giải thích rằng trong nguyên ngữ, từ “tha” có nghĩa là “buông bỏ, từ bỏ một món nợ bằng cách không đòi lại”. Theo một nghĩa nào đó, khi tha thứ, Đức Giê-hô-va xóa bỏ món nợ mà đáng lẽ chúng ta phải trả. Vì thế, những người ăn năn hẳn rất được an ủi. Đức Giê-hô-va sẽ không bao giờ đòi hỏi chúng ta phải trả một món nợ mà ngài đã xóa bỏ.—Thi thiên 32:1, 2.
14. Làm thế nào cụm từ “để tội lỗi anh em được xóa sạch” giúp chúng ta hiểu rõ hơn sự tha thứ của Đức Giê-hô-va?
14 Sự tha thứ của Đức Giê-hô-va còn được nói thêm nơi Công vụ 3:19: “Vậy, hãy ăn năn và thay đổi con đường mình để tội lỗi anh em được xóa sạch”. Trong nguyên ngữ, từ “xóa sạch” có thể có nghĩa là “xóa bỏ,… hủy bỏ hoặc hủy diệt”. Theo một số học giả, hình ảnh được dùng ở đây nói đến việc xóa chữ viết tay. Điều này được thực hiện như thế nào? Vào thời xưa, mực được làm từ hỗn hợp các chất gồm các-bon và nước. Ngay sau khi viết bằng loại mực này, người viết có thể lau sạch chúng bằng miếng bọt biển ướt. Quả là một hình ảnh tuyệt vời về lòng thương xót của Đức Giê-hô-va. Khi tha thứ tội lỗi của chúng ta, như thể ngài lau sạch chúng bằng miếng bọt biển.
15. Đức Giê-hô-va muốn chúng ta biết điều gì về ngài?
15 Khi suy ngẫm về những hình ảnh trên, chúng ta có thể thấy rõ Đức Giê-hô-va muốn chúng ta biết rằng nếu mình thật lòng ăn năn thì ngài sẵn lòng tha thứ. Chúng ta không cần sợ là trong tương lai ngài sẽ kết án chúng ta về những tội đó. Điều này được thấy qua một điều khác mà Kinh Thánh nói về lòng thương xót bao la của Đức Giê-hô-va: Đó là khi tha thứ, ngài quên đi.
Đức Giê-hô-va muốn chúng ta biết rằng ngài “sẵn lòng thứ tha”
“Ta sẽ... không nhớ đến tội họ nữa”
16, 17. Ý của Kinh Thánh là gì khi nói Đức Giê-hô-va quên đi tội lỗi của chúng ta, và tại sao anh chị trả lời như thế?
16 Đức Giê-hô-va hứa với những người trong giao ước mới rằng: “Ta sẽ tha thứ lỗi họ và sẽ không nhớ đến tội họ nữa” (Giê-rê-mi 31:34). Phải chăng điều này có nghĩa là khi tha thứ, Đức Giê-hô-va không thể nhớ lại bất cứ tội lỗi nào nữa? Chắc chắn không. Kinh Thánh cho chúng ta biết về tội của những người mà Đức Giê-hô-va tha thứ, kể cả tội của Đa-vít (2 Sa-mu-ên 11:1-17; 12:13). Rõ ràng, Đức Giê-hô-va vẫn biết những tội mà họ đã phạm. Kinh Thánh có viết về những điều họ làm, việc họ ăn năn và việc Đức Giê-hô-va tha thứ cho họ. Đức Giê-hô-va cho ghi lại những điều này để chúng ta nhận được lợi ích (Rô-ma 15:4). Vậy, ý của Kinh Thánh là gì khi nói Đức Giê-hô-va không “nhớ” tội lỗi của những người mà ngài tha thứ?
17 Một từ điển Kinh Thánh nói rằng trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “nhớ” bao hàm nhiều hơn là không quên những điều đã xảy ra. Từ này cũng bao hàm việc “có hành động thích hợp”. Vậy theo nghĩa này, “nhớ” tội lỗi bao hàm việc hành động để trừng phạt kẻ phạm tội (Ô-sê 9:9). Nhưng khi Đức Chúa Trời nói: “Ta sẽ… không nhớ đến tội họ nữa”, ngài trấn an chúng ta là một khi ngài đã tha thứ cho những người ăn năn tội lỗi thì ngài sẽ không trừng phạt họ sau này vì những tội lỗi đó nữa (Ê-xê-chi-ên 18:21, 22). Do đó, Đức Giê-hô-va quên đi theo nghĩa là ngài không nhắc đi nhắc lại tội lỗi của chúng ta để kết án hoặc trừng phạt chúng ta nhiều lần. Chẳng phải chúng ta được an ủi khi biết Đức Giê-hô-va tha thứ và quên đi tội lỗi của chúng ta sao?
Nói sao về hậu quả của việc phạm tội?
18. Tại sao tha thứ không có nghĩa là người ăn năn sẽ không phải gánh chịu hậu quả của hành động sai trái?
18 Khi Đức Giê-hô-va sẵn lòng tha thứ cho một người ăn năn, phải chăng điều này có nghĩa là người ấy sẽ không phải gánh chịu hậu quả của hành động sai trái mà họ phạm? Hoàn toàn không. Chúng ta không thể phạm tội rồi mong đợi là mình sẽ được miễn trừ bất kỳ tổn hại nào. Phao-lô nói: “Ai gieo gì sẽ gặt nấy” (Ga-la-ti 6:7). Chúng ta có thể phải gánh chịu một số hậu quả do hành động của mình. Điều này không có nghĩa là sau khi Đức Giê-hô-va tha thứ, ngài khiến nghịch cảnh xảy đến với mình. Khi khó khăn xảy ra, một tín đồ không nên nghĩ: “Có lẽ Đức Giê-hô-va đang trừng phạt mình vì lỗi lầm trong quá khứ” (Gia-cơ 1:13). Trái lại, Đức Giê-hô-va không che chở chúng ta khỏi mọi hậu quả đến từ hành động sai trái của mình. Chẳng hạn, ly hôn, mang thai ngoài ý muốn, mắc bệnh lây qua đường tình dục, mất lòng tin hoặc mất đi sự tôn trọng đều là những hậu quả đáng buồn và không thể tránh khỏi của những hành vi tội lỗi. Hãy nhớ là ngay cả khi Đức Giê-hô-va tha thứ cho Đa-vít về tội lỗi của ông liên quan đến Bát-sê-ba và U-ri-a, ngài đã không bảo vệ ông khỏi những hậu quả nghiêm trọng xảy ra sau đó.—2 Sa-mu-ên 12:9-12.
19-21. (a) Luật nơi Lê-vi 6:1-7 mang lại lợi ích nào cho nạn nhân lẫn người phạm tội? (b) Nếu người khác bị tổn hại bởi hành động sai trái của chúng ta, chúng ta có thể làm gì để làm Đức Giê-hô-va hài lòng?
19 Những tội mà chúng ta phạm có thể gây ra những hậu quả khác nữa, nhất là nếu người khác bị tổn hại bởi hành động của mình. Chẳng hạn, hãy xem xét những lời nơi Lê-vi chương 6. Ở đây, Luật pháp Môi-se nói đến trường hợp của một người ăn cắp, tống tiền hoặc lừa đảo người Y-sơ-ra-ên khác. Người phạm tội phủ nhận tội của mình, thậm chí còn thề độc. Do không có nhân chứng nên người phạm tội không bị trừng phạt. Nhưng sau đó người phạm tội bị lương tâm cắn rứt nên đã thú tội. Để được Đức Chúa Trời tha thứ, người ấy phải làm thêm ba điều: trả lại vật mình đã lấy, trả cho nạn nhân khoản tiền phạt tổng cộng là 20 phần trăm giá trị của những món đồ bị đánh cắp và dâng một con cừu đực làm lễ vật chuộc lỗi lầm. Sau đó, luật pháp nói rằng: “Thầy tế lễ sẽ chuộc tội cho người đó trước mặt Đức Giê-hô-va, rồi người sẽ được tha”.—Lê-vi 6:1-7.
20 Luật này cho thấy lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Luật này mang lại lợi ích cho nạn nhân vì họ được trả lại tài sản bị mất và hẳn họ cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi cuối cùng người phạm tội thú tội. Đồng thời, luật này cũng mang lại lợi ích cho người thú tội và hành động để sửa sai. Nếu người phạm tội không làm thế thì sẽ không được Đức Chúa Trời tha thứ.
21 Dù không còn ở dưới Luật pháp Môi-se nhưng Luật này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về suy nghĩ của Đức Giê-hô-va, bao gồm quan điểm của ngài về sự tha thứ (Cô-lô-se 2:13, 14). Nếu người khác bị tổn hại bởi hành động sai trái của chúng ta, Đức Chúa Trời sẽ hài lòng khi chúng ta làm những gì có thể để sửa chữa lỗi lầm (Ma-thi-ơ 5:23, 24). Điều này có thể bao gồm việc thừa nhận lỗi lầm, thậm chí xin lỗi nạn nhân. Rồi chúng ta có thể cầu xin Đức Giê-hô-va tha thứ dựa trên sự hy sinh của Chúa Giê-su. Khi làm thế, Đức Giê-hô-va sẽ ban cho chúng ta một lương tâm trong sạch.—Hê-bơ-rơ 10:21, 22.
22. Khi Đức Giê-hô-va tha thứ, có thể ngài cũng làm gì để giúp chúng ta?
22 Như một người cha yêu thương, khi Đức Giê-hô-va tha thứ, có thể ngài cũng sửa dạy chúng ta (Châm ngôn 3:11, 12). Một tín đồ ăn năn có thể không còn được phục vụ với tư cách là trưởng lão, phụ tá hoặc tiên phong. Việc mất đi những đặc ân quý giá đó trong một thời gian có thể khiến người ấy đau buồn. Nhưng sự sửa dạy đó không có nghĩa là Đức Giê-hô-va không tha thứ cho người ấy. Hãy nhớ rằng sự sửa dạy của Đức Giê-hô-va là bằng chứng cho thấy ngài yêu thương chúng ta. Vì thế, việc chấp nhận và áp dụng sự sửa dạy sẽ luôn mang lại lợi ích cho chúng ta.—Hê-bơ-rơ 12:5-11.
23. Tại sao chúng ta không bao giờ nên nghĩ rằng Đức Giê-hô-va không thể tha thứ cho chúng ta, và tại sao chúng ta nên noi gương ngài và tha thứ cho người khác?
23 Thật an ủi khi biết Đức Chúa Trời của chúng ta ‘sẵn lòng thứ tha’! Dù đã từng mắc lỗi lầm nào, chúng ta không bao giờ nên nghĩ rằng Đức Giê-hô-va không thể tha thứ cho chúng ta. Nếu thật lòng ăn năn, cố gắng hết sức để khắc phục vấn đề và nài xin sự tha thứ của Đức Giê-hô-va dựa trên sự hy sinh của Chúa Giê-su, chúng ta có thể tin chắc là Đức Giê-hô-va sẽ tha thứ cho mình (1 Giăng 1:9). Chúng ta cũng nên noi gương Đức Giê-hô-va và tha thứ cho người khác. Suy cho cùng, nếu Đức Giê-hô-va là đấng không có tội mà còn tha thứ cho chúng ta, lẽ nào chúng ta là người có tội lại không cố gắng hết sức để tha thứ cho nhau?
a Một học giả cho biết màu “đỏ thắm” là một màu không bao giờ bị phai. Không điều gì có thể khiến màu này bị phai dù do mưa hay do giặt giũ.