Thi thiên
QUYỂN THỨ TƯ
(Bài cầu-nguyện của Môi-se, người của Đức Chúa Trời)
90 Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi-ở của chúng tôi.
2 Trước khi núi-non chưa sanh ra,
Đất và thế-gian chưa dựng-nên,
Từ trước vô-cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời.
3 Chúa khiến loài người trở vào bụi-tro,
Và phán rằng: Hỡi con-cái loài người, hãy trở lại.
5 Chúa làm chúng nó trôi đi như nước chảy cuồn-cuộn; chúng nó khác nào một giấc-ngủ,
Ban mai họ tựa như cây cỏ xanh-tươi:
6 Sáng ngày cỏ nở bông và tốt-tươi;
Buổi chiều người ta cắt nó và nó héo.
7 Thật, chúng tôi bị hao-mòn vì cơn giận của Chúa,
Bị bối-rối bởi sự thịnh-nộ Chúa.
8 Chúa đã đặt gian-ác chúng tôi ở trước mặt Chúa,
Để những tội-lỗi kín-đáo chúng tôi trong ánh sáng mặt Chúa.
9 Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi;
Năm chúng tôi tan mất như hơi-thở.
10 Tuổi-tác của chúng tôi đến được bảy mươi,
Còn nếu mạnh-khỏe thì đến tám mươi;
Song sự kiêu-căng của nó bất quá là lao-khổ và buồn-thảm,
Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.
11 Ai biết sức sự giận của Chúa?
Tùy theo sự kính-sợ xứng-đáng cho Chúa, ai biết sức sự nóng nảy Chúa?
12 Cầu-xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi,
Hầu cho chúng tôi được lòng khôn-ngoan.
13 Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy trở lại.—Cho đến chừng nào?—
Xin đổi lòng về việc các tôi-tớ Chúa.
14 Ôi! xin Chúa cho chúng tôi buổi sáng được thỏa dạ về sự nhân-từ Chúa,
Thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng vui-vẻ.
15 Xin Chúa làm cho chúng tôi được vui-mừng tùy theo các ngày Chúa làm cho chúng tôi bị hoạn-nạn,
Và tùy theo những năm mà chúng tôi đã thấy sự tai-họa.
16 Nguyện công-việc Chúa lộ ra cho các tôi-tớ Chúa,
Và sự vinh-hiển Chúa sáng trên con-cái họ!
17 Nguyện ơn Chúa, là Đức Chúa Trời chúng tôi, giáng trên chúng tôi;
Cầu Chúa lập cho vững công-việc của tay chúng tôi;
Phải, xin lập cho vững công-việc của tay chúng tôi.