Sáng thế
24 Bấy giờ Áp-ra-ham đã già, tuổi đã cao, và trong mọi việc ông đều được Đức Giê-hô-va ban phước.+ 2 Áp-ra-ham nói với người tôi tớ cao tuổi nhất trong nhà, là người coi sóc toàn bộ tài sản mình:+ “Xin ông hãy đặt tay dưới đùi ta.* 3 Ta muốn ông chỉ Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của trời và đất, thề rằng ông sẽ không cưới cho con trai ta người vợ nào trong vòng con gái dân Ca-na-an, là dân mà ta đang sống chung.+ 4 Nhưng ông phải về quê hương ta và chỗ bà con ta+ để cưới vợ cho Y-sác, con trai ta”.
5 Người tôi tớ hỏi Áp-ra-ham: “Lỡ cô ấy không bằng lòng đi theo tôi đến xứ này thì sao? Tôi có phải đưa con trai ông về quê hương của ông không?”.+ 6 Áp-ra-ham đáp: “Hãy nhớ kỹ, đừng đem con trai ta về đó.+ 7 Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các tầng trời, đấng đem ta ra khỏi nhà cha ta và xứ sở của bà con ta,+ đấng đã phán với ta và thề+ rằng: ‘Ta sẽ ban xứ này cho dòng dõi con’,+ chính ngài sẽ sai thiên sứ đi trước ông+ nên ông chắc chắn sẽ tìm được vợ cho con trai ta ở đó.+ 8 Còn nếu cô ấy không bằng lòng đi theo ông thì ông không bị ràng buộc bởi lời thề này nữa. Nhưng không được đem con trai ta về đó”. 9 Người tôi tớ bèn đặt tay dưới đùi Áp-ra-ham chủ mình mà thề về điều ấy.+
10 Ông đem theo mười con lạc đà trong bầy của chủ mình cùng với đủ thứ vật quý, rồi lên đường. Ông đi đến Mê-sô-bô-ta-mi, đến thành Na-cô. 11 Khi tới nơi, ông cho lạc đà nằm nghỉ bên một cái giếng ngoài thành. Bấy giờ là khoảng xế chiều, lúc các phụ nữ ra lấy nước. 12 Ông cầu nguyện: “Lạy Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham chủ con, xin ngài giúp cho việc này được thành hôm nay, và xin ngài tỏ lòng yêu thương thành tín với Áp-ra-ham chủ con. 13 Con đứng bên giếng đây, và các phụ nữ trong thành đang ra lấy nước. 14 Nguyện điều này xảy ra: Nếu con hỏi một cô gái: ‘Xin hãy nghiêng vò cho tôi uống chút nước’, và cô ấy trả lời: ‘Mời ông uống, tôi cũng sẽ cho các con lạc đà uống nữa’, thì đó chính là người mà ngài chọn cho Y-sác tôi tớ ngài. Qua điều này, con sẽ biết ngài đã tỏ lòng yêu thương thành tín với chủ con”.
15 Ông chưa dứt lời thì Rê-bê-ca đi ra, trên vai vác vò nước. Cô là con gái Bê-tu-ên;+ Bê-tu-ên là con trai của Minh-ca,+ vợ Na-cô;+ Na-cô là anh trai Áp-ra-ham. 16 Thiếu nữ ấy rất đẹp, còn đồng trinh, chưa ăn ở với người nam nào. Cô xuống giếng lấy nước đầy vò rồi trở lên. 17 Người tôi tớ liền chạy đến nói với cô: “Xin cho tôi uống một ngụm nước trong vò”. 18 Cô đáp: “Vâng thưa ông, xin mời uống”. Cô liền hạ vò xuống, đỡ trên tay mà cho ông uống. 19 Khi ông uống xong, cô nói: “Con cũng sẽ lấy nước cho các con lạc đà, đến khi nào chúng uống đã khát thì thôi”. 20 Cô mau mắn đổ hết nước trong vò vào máng, rồi chạy đi chạy lại chỗ cái giếng để lấy nước, cô liên tục lấy nước cho cả đàn lạc đà uống. 21 Trong khi đó, người tôi tớ cứ lặng yên nhìn cô với vẻ kinh ngạc, tự hỏi có phải Đức Giê-hô-va đã giúp chuyến đi của mình thành công hay không.
22 Khi đàn lạc đà uống xong, người tôi tớ lấy ra tặng cô một chiếc khuyên mũi bằng vàng nặng nửa siếc-lơ* và hai vòng đeo tay bằng vàng nặng mười siếc-lơ,* 23 rồi ông hỏi: “Xin cho tôi biết cô là con của ai? Nhà cha cô có chỗ để chúng tôi nghỉ qua đêm không?”. 24 Cô đáp: “Con là con ông Bê-tu-ên,+ cha con là con của bà Minh-ca và ông Na-cô”.+ 25 Cô nói tiếp: “Nhà con có nhiều rơm và cỏ khô, cũng có chỗ để nghỉ qua đêm”. 26 Người tôi tớ bèn quỳ xuống, sấp mình trước Đức Giê-hô-va 27 mà thốt lên: “Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham chủ con, vì ngài không quên tỏ tình yêu thương thành tín và lòng trung tín đối với chủ con. Đức Giê-hô-va đã dẫn đưa con đến nhà anh em của chủ con”.
28 Thiếu nữ ấy chạy về kể lại mọi chuyện cho nhà mẹ mình. 29 Rê-bê-ca có một người anh tên là La-ban.+ La-ban chạy đi gặp người tôi tớ đang ở ngoài thành, bên cái giếng. 30 Khi thấy chiếc khuyên mũi và hai chiếc vòng trên tay Rê-bê-ca em mình, cũng nghe em kể rằng: “Ông ấy nói với em thế này thế này”, thì La-ban đến gặp người tôi tớ, lúc đó vẫn đang đứng cùng đàn lạc đà bên giếng. 31 La-ban liền nói: “Hỡi người được Đức Giê-hô-va ban phước, xin theo tôi! Sao ông còn đứng ngoài này vậy? Tôi đã chuẩn bị mọi thứ trong nhà và cả chỗ cho đàn lạc đà”. 32 Người tôi tớ bèn theo La-ban về nhà. La-ban* tháo yên lạc đà, lấy rơm và cỏ khô cho chúng, rồi lấy nước để ông và những người đi chung rửa chân. 33 Khi thức ăn được dọn ra, ông nói: “Tôi phải thưa được chuyện cần thưa thì mới dám ăn”. La-ban đáp: “Ông hãy nói đi!”.
34 Ông ấy thưa: “Tôi là tôi tớ của ông Áp-ra-ham.+ 35 Đức Giê-hô-va đã ban phước dồi dào cho chủ tôi và làm cho người trở nên rất giàu có, ngài đã ban cho chủ tôi nhiều cừu và bò, lạc đà và lừa, bạc và vàng, cùng tôi trai tớ gái.+ 36 Hơn nữa, bà Sa-ra, vợ của chủ tôi, đã sinh cho người một con trai lúc về già,+ và người sẽ để lại hết gia tài cho con trai mình.+ 37 Ông chủ bắt tôi thề và người nói rằng: ‘Ông không được cưới cho con trai ta người vợ nào trong vòng con gái dân Ca-na-an, là dân mà ta đang sống chung.+ 38 Nhưng ông phải về nhà cha ta và bà con ta+ để cưới vợ cho con trai ta’.+ 39 Tôi bèn hỏi: ‘Lỡ cô ấy không bằng lòng đi theo tôi thì sao?’.+ 40 Người đáp: ‘Đức Giê-hô-va, đấng mà ta bước đi trung thành trước mặt ngài,+ sẽ sai thiên sứ+ đi cùng ông nên chuyến đi của ông chắc chắn sẽ thành công; ông hãy cưới vợ cho con trai ta trong vòng bà con ta và nhà cha ta.+ 41 Nếu ông về nhà bà con ta và họ không bằng lòng để cô ấy đi thì ông không còn bị ràng buộc bởi lời thề này. Lúc ấy lời thề này không ràng buộc ông nữa’.+
42 Hôm nay khi đến cái giếng, tôi đã xin: ‘Lạy Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham chủ con, xin ngài giúp chuyến đi của con được thành công. 43 Con đứng bên giếng đây, nguyện điều này xảy ra: Hễ cô gái nào+ đi ra lấy nước mà con nói: “Xin cho tôi uống chút nước trong vò” 44 và cô ấy trả lời: “Mời ông uống, tôi cũng sẽ cho các con lạc đà uống nữa”, thì đó chính là người mà Đức Giê-hô-va chọn cho con trai của chủ con’.+
45 Tôi chưa dứt lời cầu nguyện thầm, thì cô Rê-bê-ca đi ra, trên vai vác vò nước. Cô xuống giếng lấy nước. Tôi nói với cô: ‘Xin cho tôi uống’.+ 46 Cô liền hạ vò trên vai xuống và nói: ‘Mời ông uống,+ con cũng sẽ cho các con lạc đà uống nữa’. Thế là tôi uống, và cô cũng cho cả đàn lạc đà uống nữa. 47 Sau đó tôi hỏi: ‘Cô là con của ai?’. Cô trả lời: ‘Con là con ông Bê-tu-ên, cha con là con của bà Minh-ca và ông Na-cô’. Thế là tôi đeo khuyên mũi và hai vòng tay cho cô.+ 48 Tôi quỳ xuống, sấp mình trước Đức Giê-hô-va và ngợi khen Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham chủ tôi,+ là đấng đã đưa đường dẫn lối để tôi cưới cháu gái của chủ tôi cho con trai người. 49 Vậy bây giờ, nếu phía ông bà muốn tỏ tình yêu thương thành tín và lòng trung tín với chủ tôi, xin cho tôi biết; nếu không, cũng xin cho tôi biết để tôi liệu đường mà tính”.+
50 La-ban và Bê-tu-ên bèn đáp: “Việc này đến từ Đức Giê-hô-va, chúng tôi đâu thể nói là được hay không. 51 Rê-bê-ca ở trước mặt ông đây, ông hãy dẫn về làm vợ cho con trai của chủ ông, như Đức Giê-hô-va đã phán”. 52 Vừa nghe những lời ấy, tôi tớ của Áp-ra-ham sấp mình xuống đất trước Đức Giê-hô-va. 53 Rồi ông đem ra các tặng vật bằng bạc bằng vàng và những bộ áo mà trao cho Rê-bê-ca; ông cũng tặng những vật quý cho anh và mẹ cô. 54 Sau đó, ông và những người đi chung cùng ăn uống với gia đình, rồi nghỉ qua đêm tại đấy.
Sáng thức dậy, ông nói: “Xin cho tôi đi về với chủ tôi”. 55 Nhưng anh và mẹ của cô bảo: “Hãy để cô ấy ở lại với chúng tôi ít nhất mười ngày nữa rồi hẵng đi”. 56 Ông nói: “Xin đừng cầm chân tôi, vì Đức Giê-hô-va đã giúp chuyến đi của tôi được thành công. Hãy cho tôi đi, để tôi về với chủ”. 57 Họ bèn đáp: “Chúng tôi sẽ gọi cô ấy ra để hỏi ý kiến xem sao”. 58 Họ gọi Rê-bê-ca ra hỏi: “Con có bằng lòng đi với người này không?”. Cô đáp: “Dạ có, con bằng lòng đi”.
59 Thế là họ cho Rê-bê-ca, người chị em mình,+ ra đi cùng với vú nuôi của cô,+ tôi tớ của Áp-ra-ham và người của ông. 60 Họ chúc phước cho Rê-bê-ca: “Hỡi người chị em chúng tôi, nguyện từ nàng ra hàng ngàn vạn người, nguyện dòng dõi nàng chiếm được cổng thành của kẻ thù ghét mình”.+ 61 Rê-bê-ca và các hầu gái mình bèn trỗi dậy, lên lạc đà mà đi theo người tôi tớ. Vậy, người tôi tớ đưa Rê-bê-ca lên đường.
62 Bấy giờ Y-sác từ hướng Bê-e-la-chai-roi+ đi đến, vì lúc ấy ông trú ngụ tại vùng Nê-ghép.+ 63 Y-sác đang đi dạo ở ngoài đồng vào lúc chiều tối để suy ngẫm.+ Ông nhìn lên thì thấy một đàn lạc đà tiến về phía mình! 64 Rê-bê-ca cũng nhìn lên, chợt thấy Y-sác bèn nhanh nhẹn xuống khỏi lạc đà. 65 Cô hỏi người tôi tớ: “Người đàn ông đằng kia là ai? Người ở ngoài đồng đang đi về phía chúng ta đó!”. Người tôi tớ đáp: “Đó chính là cậu chủ tôi”. Cô liền lấy khăn trùm đầu lại. 66 Người tôi tớ kể cho Y-sác nghe mọi việc ông đã làm. 67 Y-sác đưa Rê-bê-ca về lều của Sa-ra mẹ mình.+ Vậy là ông lấy nàng làm vợ. Y-sác yêu nàng+ và được vơi đi nỗi buồn mất mẹ.+