Hội thánh tín đồ đấng Christ—Một nguồn an ủi khích lệ
POPI, một phụ nữ ngoài 20 tuổi, cảm thấy nản lòng vì chuyện đau buồn trong gia đình; cô và cha mẹ không có sự giao tiếp cởi mở.a Sau khi thổ lộ nỗi lòng với một trưởng lão tín đồ Đấng Christ và vợ anh, cô viết cho họ: “Cám ơn anh chị thật nhiều đã dành thời giờ nói chuyện với em. Em xúc động biết chừng nào trước sự quan tâm của anh chị. Em cám ơn Đức Giê-hô-va đã ban cho em những người mà em có thể tín cẩn và tỏ bày tâm sự”.
Toula, một phụ nữ vừa góa chồng có hai con ở tuổi thiếu niên, lâm vào tình trạng khó khăn rắc rối về mặt xúc cảm và tài chính. Chị và con cái thường xuyên được một cặp vợ chồng tín đồ Đấng Christ trong hội thánh đến thăm viếng khích lệ. Sau khi giải quyết được vấn đề, chị viết cho họ một tấm thiệp, nói rằng: “Tôi luôn luôn nhắc đến anh chị trong lời cầu nguyện. Tôi nhớ lại biết bao lần anh chị giúp tôi và nâng đỡ tôi”.
Đôi khi bạn có cảm thấy bị “gánh nặng” vì áp lực ngày càng gia tăng của thế gian này không? (Ma-thi-ơ 11:28) Phải chăng “thời thế và sự bất trắc” đã làm đời sống bạn buồn khổ qua những kinh nghiệm đau đớn? (Truyền-đạo 9:11, NW) Nếu thế thì không phải chỉ có mình bạn. Nhưng giống như hàng ngàn người đau buồn đã tìm được sự giúp đỡ thiết thực trong hội thánh tín đồ Đấng Christ của Nhân Chứng Giê-hô-va, chính bạn cũng có thể tìm được. Vào thế kỷ thứ nhất CN, sứ đồ Phao-lô thấy rằng một vài tín hữu là “sự an ủi khích lệ” đặc biệt đối với ông. (Cô-lô-se 4:10, 11, Bản Diễn Ý) Bạn cũng có thể có một kinh nghiệm tương tự.
Nâng đỡ và giúp đỡ
Trong Kinh Thánh phần tiếng Hy Lạp, từ “hội thánh” được dịch từ chữ Hy Lạp ek·kle·siʹa, có nghĩa là một nhóm người được triệu tập. Gắn liền với từ đó là ý niệm về sự liên kết và nâng đỡ nhau.
Hội thánh tín đồ Đấng Christ ủng hộ lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời và rao truyền tin mừng về Nước của Ngài. (1 Ti-mô-thê 3:15; 1 Phi-e-rơ 2:9) Tuy nhiên, hội thánh cũng cung cấp sự nâng đỡ và giúp đỡ về thiêng liêng cho những ai kết hợp với hội thánh. Về mặt ấy, một người có thể tìm thấy một nhóm người bạn yêu thương, quan tâm và ân cần, sẵn lòng và sẵn sàng giúp đỡ và an ủi mình trong những lúc căng thẳng.—2 Cô-rinh-tô 7:5-7.
Những người thờ phượng Đức Giê-hô-va luôn luôn tìm thấy sự an toàn và an ổn trong hội thánh của Ngài. Người viết Thi-thiên cho thấy ông có được niềm vui và cảm giác an ổn giữa dân nhóm hợp của Đức Chúa Trời. (Thi-thiên 27:4, 5; 55:14; 122:1) Ngày nay cũng vậy, hội thánh tín đồ Đấng Christ là một sự kết hợp những người cùng đức tin; họ xây dựng và khuyến khích lẫn nhau.—Châm-ngôn 13:20; Rô-ma 1:11, 12.
Những thành viên của hội thánh được dạy “làm điều thiện cho mọi người, nhứt là cho anh em chúng ta trong đức-tin”. (Ga-la-ti 6:10) Sự giáo dục dựa trên Kinh Thánh mà họ nhận được thúc đẩy họ biểu lộ tình yêu thương anh em và lòng mến yêu mềm mại đối với nhau. (Rô-ma 12:10; 1 Phi-e-rơ 3:8) Anh chị em thiêng liêng trong hội thánh được thúc đẩy biểu lộ lòng tử tế, hiền hòa và nhân từ. (Ê-phê-sô 4:3) Thay vì chỉ là những người thờ phượng theo nghi thức, họ tỏ lòng quan tâm yêu thương đối với người khác.—Gia-cơ 1:27.
Vì thế trong hội thánh, những người đau khổ tìm được bầu không khí ấm cúng trong một môi trường giống như gia đình. (Mác 10:29, 30) Cảm giác mình thuộc về một nhóm người gắn bó và yêu thương an ủi khích lệ họ. (Thi-thiên 133:1-3) Qua hội thánh, “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan” cung cấp “đồ-ăn đúng giờ” có tác dụng bồi bổ về thiêng liêng.—Ma-thi-ơ 24:45.
Sự giúp đỡ của các giám thị trìu mến
Các thành viên của hội thánh tín đồ Đấng Christ có thể tìm thấy trong đó những người chăn chiên trìu mến, thông cảm và có khả năng; họ giúp đỡ và khích lệ về mặt thiêng liêng. Những người chăn có những đức tính như thế thì giống như “nơi núp gió và chỗ che bão-táp”. (Ê-sai 32:1, 2) Các trưởng lão tức giám thị được thánh linh bổ nhiệm, chăm sóc những người giống như chiên của Đức Chúa Trời, khích lệ người bệnh bị ngã lòng, và tìm cách phục hồi những người lầm lỗi.—Thi-thiên 100:3; 1 Phi-e-rơ 5:2, 3.
Dĩ nhiên, hội đồng trưởng lão của hội thánh không phải là một ban các nhà chữa bệnh chuyên nghiệp hoặc các thầy thuốc đang hành nghề, có thể chữa các bệnh về thể xác hoặc tâm thần cho những người đồng đức tin. Trong hệ thống mọi sự này, người đau ốm vẫn “cần thầy thuốc”. (Lu-ca 5:31) Tuy nhiên, những người chăn đó có thể giúp những ai cần sự giúp đỡ về thiêng liêng. (Gia-cơ 5:14, 15) Bất cứ khi nào có thể được, các trưởng lão cũng sắp đặt sự giúp đỡ khác nữa.—Gia-cơ 2:15, 16.
Ai đề khởi một sự sắp đặt đầy yêu thương như thế? Chính Giê-hô-va Đức Chúa Trời! Nhà tiên tri Ê-xê-chi-ên miêu tả Đức Giê-hô-va tuyên bố: “Ta... sẽ kiếm chiên ta, ta sẽ tìm nó ra.... Ta sẽ cứu chúng nó ra khỏi mọi nơi mà chúng nó đã bị tan-lạc.... Ấy chính ta sẽ chăn chiên ta và cho chúng nó nằm nghỉ”. Đức Chúa Trời cũng quan tâm đến những chiên mỏng mảnh và yếu đuối.—Ê-xê-chi-ên 34:11, 12, 15, 16.
Sự giúp đỡ thiết thực đúng lúc
Sự giúp đỡ thiết thực có thật sự sẵn có trong hội thánh tín đồ Đấng Christ không? Có, và những trường hợp sau đây chứng tỏ hội thánh là nguồn giúp đỡ trong nhiều hoàn cảnh.
◆ Mất người thân yêu. Chồng của chị Anna chết vì một bệnh mãn tính. Chị nói: “Từ khi đó tôi được các anh em tín đồ Đấng Christ tỏ lòng yêu thương nồng ấm. Những lời ân cần nâng đỡ và khích lệ mà các anh em không ngừng nói với tôi, kể cả những cái ôm chân thành, giữ cho lòng tôi phấn khởi thay vì tan nát, tôi cảm ơn Đức Giê-hô-va. Tình thương yêu của họ khiến tôi cảm thấy được nâng đỡ rất nhiều, được khích lệ, được chăm sóc một cách dịu dàng”. Có thể bạn cũng đã có kinh nghiệm đau buồn bị mất người thân yêu. Những lúc như thế, những người trong hội thánh có thể cung cấp sự an ủi và sự nâng đỡ về mặt tình cảm mà bạn rất cần.
◆ Bệnh tật. Arthur, một giám thị lưu động ở Ba Lan, thường xuyên đến thăm các hội thánh ở Trung Á để củng cố họ về thiêng liêng. Vào một trong những cuộc thăm viếng này, anh bị bệnh khá nặng và trong lúc hồi phục thì có biến chứng nghiêm trọng. Anh Arthur đã nhớ lại với lòng biết ơn sâu đậm: “Tôi xin kể cho bạn biết các anh chị tại [một thành phố ở Kazakhstan] đã chăm sóc cho tôi như thế nào. Nhiều người trong số này tôi chưa từng quen biết—và cả người chú ý—mang đến tiền bạc, đồ ăn và thuốc men.... Và họ hết sức vui mừng làm thế.
“Hãy tưởng tượng cảm xúc của tôi khi nhận được một phong bì trong đó có một món tiền và lá thư sau đây: ‘Anh thân mến, em xin gửi anh lời chào nồng nhiệt. Mẹ em cho tiền để mua kem, nhưng em muốn tặng anh để mua thuốc. Mong anh chóng bình phục. Đức Giê-hô-va cần chúng ta rất lâu. Xin gửi anh những lời chúc tốt lành nhất. Và hãy kể thêm cho chúng em nghe vài câu chuyện hay, bổ ích. Vova’ ”. Vâng, như chúng ta thấy trong trường hợp này, cả già lẫn trẻ trong hội thánh đều có thể an ủi khích lệ trong lúc bệnh tật.—Phi-líp 2:25-29.
◆ Buồn nản. Teri chân thành mong muốn phụng sự với tư cách người tiên phong, tức người công bố về Nước Trời trọn thời gian. Tuy nhiên, vì gặp khó khăn chị ngưng làm tiên phong. Chị nói: “Tôi cảm thấy hết sức tội lỗi vì đã cố gắng làm tiên phong mà cũng không làm được một năm”. Teri đã nghĩ sai lầm là sự chấp nhận của Đức Giê-hô-va chỉ tùy thuộc vào số lượng mà chị bỏ ra phụng sự Ngài. (So sánh Mác 12:41-44.) Rất buồn nản, chị tự cô lập. Nhưng rồi hội thánh đã giúp đỡ chị khoan khoái trở lại.
Teri nhớ lại: “Một chị tiên phong lớn tuổi hơn sẵn sàng đến giúp tôi và lắng nghe tôi thổ lộ hết nỗi lòng. Khi rời nhà chị, tôi cảm thấy như trút được gánh nặng. Kể từ lúc đó, chị tiên phong này và chồng chị, một trưởng lão trong hội thánh, cho tôi sự giúp đỡ quí giá. Anh chị đó gọi điện thoại hỏi thăm tôi mỗi ngày.... Đôi khi họ cho tôi tham dự cuộc học hỏi gia đình của họ; điều này khắc ghi nơi tôi tầm quan trọng của việc gia đình gần gũi nhau”.
Việc nhiều người—ngay cả những tín đồ Đấng Christ tận tụy—bị buồn nản, ngã lòng và cô đơn không phải là điều lạ thường. Chúng ta có thể biết ơn làm sao vì có sẵn sự giúp đỡ yêu thương vị tha trong hội thánh của Đức Chúa Trời!—1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:14.
◆ Tai ương và tai nạn. Hãy đặt mình vào tình cảnh của một gia đình bốn người, bị mất sạch của cải khi căn nhà họ bị thiêu hủy. Chẳng bao lâu họ có được một điều mà họ gọi là “một kinh nghiệm khích lệ sẽ mãi mãi làm chúng tôi xúc động và khắc ghi nơi chúng tôi tình yêu thương chân thật trong vòng dân tộc Đức Giê-hô-va”. Họ giải thích: “Hầu như ngay lập tức không biết bao nhiêu anh chị thiêng liêng thành tâm gọi điện thoại đến để nâng đỡ và tỏ lòng thương cảm đối với chúng tôi. Chuông điện thoại không ngừng reo. Lòng quan tâm và yêu thương của mọi người làm chúng tôi cảm động đến rơi lệ vì biết ơn”.
Chẳng bao lâu, các trưởng lão hội thánh tổ chức một nhóm đông các anh, và trong vòng vài ngày, họ xây một căn nhà mới cho gia đình này. Một người hàng xóm kêu lên: “Quí vị phải đến xem! Có đủ mọi loại người làm việc ở đó—đàn ông, đàn bà, người da đen, người hispanic!” Đây là bằng chứng rõ rệt về tình yêu thương anh em.—Giăng 13:35.
Các anh em tín đồ Đấng Christ cũng cho áo quần, đồ ăn và tiền bạc. Người cha bình luận: “Việc này xảy ra trong mùa Giáng Sinh khi mọi người tặng nhau quà, nhưng chúng tôi có thể thành thật nói rằng không ai khác được hưởng sự rộng rãi chân thành nhiều như chúng tôi”. Và họ nói thêm: “Ký ức về trận hỏa hoạn mờ dần và được thay thế bằng những kỷ niệm đáng ấp ủ về những việc làm tốt lành và bạn bè tốt. Chúng tôi cảm ơn Cha yêu thương trên trời là Đức Giê-hô-va vì chúng tôi có một gia đình các anh em hợp nhất thật tuyệt vời trên đất, và chúng tôi hết sức biết ơn là mình thuộc gia đình đó!”
Dĩ nhiên, không phải khi nào có thảm kịch như vậy, chúng ta cũng có được hoặc trông mong một sự can thiệp như thế. Nhưng trường hợp này chắc chắn cho thấy sự nâng đỡ mà hội thánh có thể cung cấp.
Sự khôn ngoan từ trên
Nhiều người tìm được một nguồn giúp đỡ và khích lệ khác trong hội thánh tín đồ Đấng Christ. Nguồn nào? Đó là các ấn phẩm do “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan” biên soạn. Nổi bật trong các ấn phẩm này là hai tạp chí Tháp Canh và Tỉnh Thức! Để cung cấp những lời khuyên sáng suốt và sự chỉ dẫn thiết thực, các ấn phẩm này chủ yếu dựa vào sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời ghi trong Kinh Thánh. (Thi-thiên 119:105) Tài liệu về Kinh Thánh được bổ sung bằng sự nghiên cứu đáng tin cậy và có căn cứ về những đề tài như chứng trầm uất, hồi phục sau thời gian bị ngược đãi hoặc lạm dụng, những vấn đề xã hội và kinh tế, những thử thách mà người trẻ phải đương đầu, và những khó khăn đặc trưng của những nước kém phát triển. Trên hết, các ấn phẩm này ủng hộ đường lối Đức Chúa Trời là lối sống tốt nhất.—Ê-sai 30:20, 21.
Mỗi năm, Hội Tháp Canh nhận được hàng ngàn lá thư cảm ơn. Thí dụ, liên quan đến một bài trong Tỉnh Thức! nói về vấn đề tự tử, một thanh niên ở Nga viết: “Vì có khuynh hướng buồn nản,... tôi nhiều lần tính tự tử. Bài này củng cố niềm tin là Đức Chúa Trời sẽ giúp tôi đối phó với vấn đề. Ngài muốn tôi sống. Tôi cảm ơn Ngài đã giúp tôi qua bài này”.
Nếu cuộc đời dường như có quá nhiều sóng gió phải đối phó, bạn có thể chắc chắn là có một nơi trú an toàn trong hội thánh tín đồ Đấng Christ. Nếu sự khô khan vô vị của hệ thống vô tình này đang làm bạn cạn dần sinh lực, bạn có thể tìm được một nơi nghỉ ngơi thoải mái tiếp tế sinh lực trong tổ chức của Đức Giê-hô-va. Sau khi được nâng đỡ như thế, chính bạn cũng có thể lặp lại cảm nghĩ của một nữ tín đồ Đấng Christ; chị đã đối phó thành công với căn bệnh trầm trọng của chồng và chị viết: “Nhờ anh em tỏ lòng yêu thương quan tâm đối với chúng tôi, tôi cảm thấy như thể Đức Giê-hô-va mang chúng tôi qua cơn khủng hoảng này trong lòng bàn tay Ngài. Tôi thật biết ơn làm sao được ở trong tổ chức vĩ đại của Đức Giê-hô-va!”
[Chú thích]
a Các tên đã được thay thế.
[Hình nơi trang 26]
Chúng ta có thể an ủi khích lệ người bệnh, người đau buồn khi mất người thân, và những người khác